Chương 520: Bảo vật nhà họ Ninh
Tôi sững người, muốn ngẩng đầu lên xem biểu hiện của Tiết Xán, nhưng Tiết Xán dường như đã đoán được tôi định làm gì, liền lấy tay ấn chặt đầu tôi vào vai anh ấy, không cho tôi có cơ hội ngẩng đầu.
Nhưng, thông qua thân thể đang kề sát tôi của anh ấy, tôi có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể lạnh lẽo của anh đang khẽ run lên.
“Tiết Xán? ” Mọi thứ xảy ra quá đột ngột, tôi như đã quên mất sự hận thù với Tiết Xán suốt mấy năm qua, chỉ là nhẹ giọng hỏi: ” Anh làm sao vậy?”
Nhưng Tiết Xán không trả lời tôi, chỉ là vấn ôm tôi rất chặt, như muốn đem tôi hòa sâu vào trong máu thịt của anh.
Nhưng cái ôm mạnh mẽ như vậy chỉ kéo dài trong chốc lát, vài giây sau, Tiết Xán dường như đã bình tĩnh lại, đột nhiên buông tôi ra.
Tôi lập tức ngẩng đầu lên, liền thấy tuần nhan Tiết Xán lại lạnh lùng như trước.
Tôi bị hành vị tâm thần phân liệt này của Tiết Xán làm cho không thể hiểu được, vừa định dò hỏi, nhưng không nghĩ Tiết Xán đột nhiên nắm lấy cổ tay tôi ném tôi sang một bên, lạnh lùng nói: ” Em hãy đi trước, nơi này giao cho anh.”
” Không, em muốn _” lúc này tôi đã có đủ quỷ khí, bỗng nhiên không muốn buông tha cho Ninh Uyển Uyển, vừa định cự tuyệt, nhưng không Ninh Uyển Uyển bỗng phản ứng lại dữ dội.
“Tiết Xán! ” Anh không cần được một tấc lại
muốn tiến một thước! ” Ninh Uyển Uyển hét lên một tiếng, liền vọt tới trước mặt Tiết Xán, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo: “Anh đã quên mình trúng độc rồi sao! Nếu hôm nay anh dám dẫn cô ta đi, em nhất định sẽ hủy đi đan điền của anh, hoặc là, có thể làm anh hồn phi phách tán!”
Ninh Uyển Uyển rõ ràng đang rất tức giận, trước kia cô ta tuy rằng tàn nhẫn độc ác, nhưng chưa bao giờ thật sự muốn làm Tiết Xán bị thương.
Nhưng tôi hoàn toàn sốc trước những lời cô ta nói.
” Cô nói cái gì?” Tôi lạnh giọng hỏi, vọt tới trước mặt Ninh Uyển Uyển: ” Độc trên người Tiết Xán liên quan gì tới cô? Cái gì mà đan điền bị hủy, cái gì mà hồn phi phách tán?”
Tôi chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi như vậy, khi Ninh Uyển Uyển nói Tiết Xán sẽ hồn phi phách tán, trong lòng tôi sợ hãi còn hơn cả khi bản thân mình gặp nguy hiểm.
Ninh Uyển Uyển hung hăng trừng mắt nhìn tôi, vẻ mặt như hận không thể xông đến xe nát mặt tôi, nghiến răng nghiến lợi nói: ” An Tố, tôi nói cho cô biết, nếu không muốn hại chết Tiết Xán thì mau giao cho ta đứa bé trong bụng người, sau đó tự xẻo mặt mình đi! Bằng không tôi sẽ_A!”
Ninh Uyển Uyển còn chưa dùng những lời nói ác độc uy hiếp tôi xong thì từ phía sau tôi, một trận quỷ khí hung hãn lao đến chỗ Ninh Uyển Uyển, khiến cô ta sợ tới mức thét chói tai.
Tôi lập tức xoay người, liền thấy Tiết Xán dùng ánh nhìn lạnh lẽo nhìn Ninh Uyển Uyển, thần sắc trên mặt làm người ta không rét mà run.
“Tiết Xán!” Cả khuôn mặt Ninh Uyển Uyển trở nên tím tái: ” Là do anh ép em.”
Cô ta hét lên một tiếng, đột nhiên tay làm một cái quyết, miệng lẩm bẩm.
Chú ngữ mà Ninh Uyển Uyển đang niệm rất kỳ lạ, hoàn toàn khác với những câu thần chú mà tôi đã học trước đó, còn chưa kịp suy nghĩ đây rốt cục là thuật pháp gì thì đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến tiếng kêu rên của Tiết Xán.
Tôi lập tức quay đầu thì thấy Tiết Xán đau đớn đến mức cả người cuộn tròn ở góc tường, trên mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, quỷ khí xung quanh cũng nhanh chóng tiêu biến.
Đan điền của Tiết Xán lại gặp vấn đề!
“Tiết Xán! ” Tôi liền mặc kệ mà chạy đến đỡ lấy Tiết Xán, ngẩng đầu lên nhìn về phía Ninh Uyển Uyển còn đang lẩm bẩm bên cạnh, giận dữ hét: ” Ninh Uyển Uyển! Cô đã làm gì Tiết Xán?” Ninh Uyển Uyển nhìn về phía tôi, cười lạnh nói: “Thế nào, An Tố, Tiết Xán không nói cho ngươi sao? Anh ấy trúng độc, độc này lại nằm trong tay tôi, chỉ cần tôi muốn làm cho anh ta mất hết quỷ khí thì anh ta liền mất, muốn cho anh ấy chết thì chắc chắn sẽ chết!”
Tôi choáng váng, dưới chân lảo đảo, thiếu chút nữa không đứng vững, trực tiếp ngã xuống đất.
Tôi biết đan điền của Tiết Xán luôn có vấn đề, cũng biết Tiết Xán trúng độc, nhưng tôi lại không nghĩ tới, độc này là do chính Ninh Uyển Uyển hạ.
Hơn nữa, đây rốt cuộc là độc gì. Tiết Xán trúng độc kể từ khi còn sống, đã chín trăm năm kể từ khi hoá thành quỷ, độc tố này vẫn còn chưa tan . Hơn nữa với thực lực của Tiết Xán, có thể sẽ bị độc này hủy mất đan điền, thậm chí là hồn phi phách tán?
Thứ độc như vậy làm sao lại tồn tại?
Chờ một chút.
Tôi đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
Loại độc này đúng là vẫn tồn tại.
“Thứ mà cô đã hạ lên Tiết Xán….” Tôi trừng mắt nhìn Ninh Uyển Uyển, sắc mặt tái nhợt lẩm bẩm: ” Không lẽ chính là độc dược gia truyền của nhà họ Ninh sao?”
Trước kia Tiết Xán từng nói cho tôi biết, huyền môn tam đại gia tộc, Tiết gia, Ninh gia cùng Hạ gia mỗi tộc đều có một vật gia truyền. Tiết gia có Lưu Quang Lô, Hạ gia có cỏ hồi hồn, còn có kịch độc của nhà họ Ninh mà không ai có thể chống lại được.
Thật ra trước kia tôi đã từng nghi ngờ, Ninh gia nếu nếu đã có một con át chủ bài chí mạng như vậy, vậy vì sao trước kia lại chưa từng sử dụng?
Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ như họ đã hạ độc này lên Tiết Xán từ chín trăm năm trước.
Chẳng qua, độc tố này có phần khác với những gì chúng tôi hiểu. Tôi vốn tưởng rằng nếu trúng phải độc này sẽ lập tức chết. Nhưng xem ra, cái độc tố này là mãn tính, cho nên Tiết Xán suốt chín trăm năm đã không phát hiện ra mình trúng độc.
“A, An Tố, xem ra cô đã thông minh lên rồi.”
Ninh Uyển Uyển đến gần tôi mà cười khinh bỉ: ” Cô nên biết, từ lâu tôi đã nói rằng duyên phận của tôi và Tiết Xán đã có từ chín trăm năm trước rồi, định mệnh đã dính lấy nhau rồi, cô cùng lắm chỉ là một người qua đường thôi.”
Sắc mặt tôi lại càng trắng hơn: ” Ý cô là sao?”