Chương 252:
“Vậy bây giờ đối với chuyện của nhà họ Ninh. còn vấn đề gì mà chúng ta chưa rõ nữa không?’ Tiết Phong hỏi, rồi đảo đảo mắt nói tiếp: ‘Đầu tiên là vấn đề An Tố vừa mới nói. người mà nhà họ Ninh muốn hồi sinh vào chín trăm năm trước rốt cuộc là ai? Còn có cái gì khác mà chúng ta vẫn chưa xác định được không?”
Tiết Phong lắm bẩm. lại nói tiếp “Chúng ta còn chưa xác định được Ninh Uyên Uyên có gạt người hay không, năm đó cô ta giết Tiết Xán, thực sự là bị khống chế hay là có ý?”
Tiết Phong nói tới đây, khẽ liếc mắt nhìn qua Tiết Xán.
Tôi biết Tiết Phong đang thăm dò Tiết Xán, nhưng hết lần này tới lần khác, Tiết Xán đều không có phản ứng gì.
Tôi hơi nhíu mày..
Vì chuyện gì mà Tiết Phong lại không hề tin tưởng Ninh Uyên Uyên.
Chẳng lẽ Tiết Phong biết thêm chuyện gì về Ninh Uyển Uyễn mà tôi chưa biết sao?
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, thì Tiết Xán bên cạnh liền nói *Còn có một nghỉ vấn nữa, lúc chúng ta ở Úc đã nhìn thấy tiên đoán của cô gái tên Michelle trong đoạn băng video.”
Tôi sững Sờ.
Đúng vậy. tôi suýt chút nữa đã quên mắt vụ việc xảy ra ở Úc.
Trong đoạn băng, Michelle có nói qua. “Vị đại nhân” kia đã ăn thịt một người đàn ông.
Trong đầu của tôi có một chuyện đột nhiên được sáng tỏ.
“Chờ một chút’ Tôi vội vàng nói “Tiết Xán, anh có nhớ không. thòi gian mà Michelle tiên đoán, là vào lúc nào?”
Tiết Xán sửng sốt. suy nghĩ một lúc, đột nhiên cũng nhíu mảy “Nếu như tính toán lại, dường như là vào sáu năm trước.”
Sáu năm trước ….
“Đó không phải là khoảng thời gian mà Hạ phu nhân nói cỏ hồi hồn bị trộm mất ư” Tôi chợt tỉnh ngộ.
Chẳng trách, khi tôi ở dưới đáy hồ của nhà cũ, cũng có nghe Hạ phu nhân nhắc đến sáu năm trước, lúc đó tôi ngờ ngợ có một chút cảm giác quen thuộc, thì ra là vào thời điểm đó, trùng với khoảng thời gian mà Michelle tiên đoán, đúng là trùng hợp.
Sáu năm trước, người nhà họ Ninh trộm được cỏ hồi hồn, chắc hẳn đã đem về khôi phục lại hồn phách của Ninh Trác. cho nên trong đoạn băng ghi hình, Michelle có nhắc đến *Vị đại nhân” kia hồn phách quá yếu ớt, chẳng lẽ đang nói đến Ninh Trác.
Tôi càng nghĩ, càng cảm thấy có khả năng này.
Dù sao. ở Ninh gia, có thể được tôn xung là “Vị đại nhân kia” cũng chẳng có mấy người, chỉ sợ từ trước đến nay, người mà nhà họ Ninh gọi là “Vị đại nhân kia” đều là chỉ Ninh Trác.
“Cho nên có thể nói, vào sáu năm trước tại Úc, hồn phách của Ninh Trác đã ăn một người đàn ông?” Tôi chậm rãi suy đoán mà cảm thấy nổi da gà “Nhưng tại sao hắn lại phải ăn con người? Mà nghe Michelle nói trước đó, dường như bọn họ đang muốn tìm người đàn ông kia?”
“Có thể là lúc Ninh Trác dùng cỏ hồi hồn triệu hồi hồn phách về thì vô cùng yếu ớt, hắn cần phải ăn con người để khôi phục nguyên khí”
Tiết Xán nhíu mày “So với chuyện này, ta càng để ý đến một chuyện, ban đầu trong lớp đất tuyết ở Úc, chúng ta đã thấy rất nhiều thi thể, vậy chắc chắn đó là một ma trận thuật pháp, nhưng chúng ta lại không biết ma trận đó cuối cùng có tác dụng gì”
Tôi sững sờ, lúc này mới nhớ lại, lúc tôi và Tuyết Nữ kia ở trong động băng đã nhìn thấy rất nhiều thi thê.
Tiết Xán lúc trước có ý định điều tra những thi thể này, nhưng người nhà họ Ninh đã đi trước một bước, đem những thi thê đó tiêu hủy.
Người nhà Ninh gia tất nhiên là không nghĩ chúng tôi đã biết trên những thi thể này có thuật pháp, nhưng bọn chúng không ngờ rằng là càng giấu giếm như vậy càng làm cho chúng tôi cảm thấy chắc chắn có chuyện mờ ám. .
Sau khi suy nghĩ cân thận, chúng tôi mới đột nhiên phát hiện quả thật người nhà Ninh gia còn có rất nhiều bí mật mà chúng tôi không hề biết.
“Còn có…” tôi đột nhiên nhớ: lại “Chúng ta vẫn chưa biết về con búp bê mà nhà họ Chung chăm sóc, Tiết Xán, mọi người lúc trước điều tra con búp bê kia có tra được gì không?”
Vừa nghĩ tới con búp bê lúc ở cô nhỉ viện, trong lòng tôi vân còn cảm thây Sợ hãi.
Tôi nhìn về phía Tiết Xán, chẳng lẽ anh ấy không nghe thấy tôi đang nói, tôi đột nhiên hơi bât ngờ.
Một giây sau. cũng không biết có phải là tôi suy nghĩ nhiều hay không nhưng tôi cảm giác Tiết Xán đang né tránh ánh mắt của tôi.
“Khu, …” Trả lời tôi không phải Tiết Xán mà à là Tiết Phong ` ‘Cái kia, còn có một nghi vấn mà chúng ta vẫn chưa rõ, tối hôm qua người đàn ông ở đáy hồ rốt cuộc là ai?”
Tôi nhịn không được nhìn về phía Tiệt Phong, cảm thây Tiệt Phong dường như đang cô ý chuyên chủ đề.
Nhưng chuyện Tiết Phong nói quả thật là có chút đáng ngờ.
Tối hôm qua tại đáy hồ, người đàn ông kia là người sông, nhưng người nhà Ninh gia đều đã chết hết. Chẳng lẽ hắn là người được Ninh Gia giúp đỡ.
Nhưng nếu chỉ là giúp đỡ, tại sao Ninh Uyển Uyển phải cố gắng che giấu hắn như vậy?
Chúng tôi cần thận suy nghĩ lại hết tất cả những nghi vấn. Nhưng Suy nghĩ thật lâu cũng không có đầu mối.
“Tôi cảm thấy” Tiết Phong bèn nói “Người ta thường nói, mọi thú: đều phải truy từ gốc. Sự tình của nhà họ Ninh, bắt nguồn từ việc họ muốn tiến hành hồi hồn thuật vào chín trăm năm trước. Nếu người nhà họ Ninh không nói, e là chúng ta cũng không tra ra được.”
Tiết Phong nói không sai, chúng tôi đêu có chút thất vọng.
Nhưng lúc này Hạ Lẫm nãy giờ vẫn đang im lặng đột nhiên mở miệng nói “Ai nói sự việc chín trăm năm trước chúng ta không tra ra được?”
Tôi sững sờ, còn chưa kịp phản ứng đã thấy Tiết Phong tức giận, liếc mát nói: ‘Sự tình chín trăm năm trước đương nhiên là không tra ra được, chẳng lẽ ngươi còn muốn xuyên không về thăm dò. điều đó căn bản là không thể nào.”
Tiết Phong nói liền một mạch đột nhiên cũng sửng sốt nhìn về phía Hạ Lẫm “Ý ngươi nói chẳng lẽ là dùng Lưu Quang Lư.”
Tôi ngơ ngác một chút, đột nhiên nhớ tới Tiết Xán trước đó có nói với tôi rằng bảo vật của nhà họ Tiết là một cái lư hương có thể xuyên qua thời gian và không gian.
“Không sai” Hạ Lẫm gật đầu “Cỏ hỏi hồn của Hạ gia chúng ta có thể giúp Ninh Trác một lần nữa ngưng tụ hồn phách, thì Tiết gia các người vì cái gì mà không thể dùng Lưu Quang Lư xuyên không về chín trăm trước điều tra tất cả mọi chuyện cho rõ ràng.”
Mọi người xung quanh hoàn toàn im lặng.
“Ngươi nói thì nghe rất dễ dàng”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!