Tiệc sinh nhật của Tư Tĩnh Ngọc được tổ chức tại biệt thự nhà họ Tư. Đến tận bây giờ, Thi Cẩm Ngôn vẫn còn nhớ rõ chuyện ngày hôm đó.
Anh đón xe bus đến trạm xe gần biệt thự nhà họ Tư nhất, nhưng sau khi xuống xe vẫn phải đi thêm khoảng mười kilomet nữa. Có chiếc taxi đỗ lại bên cạnh anh, Thi Cẩm Ngôn nhìn đồng hồ, thấy đã sáu rưỡi rồi. Bữa tiệc bắt đầu vào bảy giờ, anh bèn hỏi, “Đến khu biệt thự phía trước tốn bao nhiêu tiền?”
Tài xế đáp: “Giá mở cửa là mười lăm tệ.”
Mười lăm tệ…
Anh do dự một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu, tiếp tục đi bộ.
Anh có thể cam lòng tiêu hết ba nghìn tệ để mua quà sinh nhật cho Tư Tĩnh Ngọc, nhưng lại tiếc tiền đi taxi.
Lúc anh đang chạy hùng hục thì có chiếc xe thể thao lao vút đến bên cạnh mình. Người trong xe hạ cửa kính xuống, huýt sáo với anh. Người đó mặc bộ đồ rất đắt tiền, mỗi một món đồ mặc trên người đều là hàng hiệu, hắn bĩu môi với anh, “Ái chà, chúng ta thi xem ai đến nhanh hơn nhé?”
Thi Cẩm Ngôn dửng dưng liếc nhìn hắn ta, chẳng nói chẳng rằng, chỉ cắm đầu chạy về phía trước. Tính tình anh chín chắn, chưa bao giờ thèm để ý những chuyện này. Nhưng người kia hình như cảm thấy rất thú vị nên lái xe chậm lại, còn vừa lái vừa nói chuyện với anh, “Ái chà, người anh em, cậu đi đâu thế? Tôi chở cậu một đoạn nhé? Làm gì mà lạnh lùng vậy, thế cứ chạy từ từ nhé, tôi đi trước đây!”
Nói rồi, hắn ra kéo cửa kính lên, ngang tàng lái xe đi.