Thu Nhã tưởng chừng như mình vừa mới trải qua một cuộc phiêu lưu hồi hộp trong phim khoa học giả tưởng, anh hùng diệt rồng. Mặc dù rồng không có diệt được nhưng mà vừa rồi quả là một tình huống làm tim muốn rớt ra ngoài.
Còn Khánh Tường cũng hồi hộp không kém Thu Nhã. Anh ngồi phía sau mà trong lòng thầm nghĩ: vừa rồi nếu không có mụ phù thủy này xuất hiện kịp thời thì có lẽ anh đã không thể lấy được máu rồng rồi. Tên bạo chúa này cũng biết máu Huyết Long có thể chữa được bệnh cho mình nên cũng đã tầm rất nhiều bảo bối có thể chống lửa và giết rồng. Chỉ là hắn lại không biết Huyết Long sống chỗ nào và làm sao để có thể dụ được một con rồng ra khỏi dung nham mà giết để lấy máu.
Nhưng Khánh Tường thì có thể, anh có hệ thống, hỏi nó là biết ngay. Cách dụ cũng không khó, bởi vì thực tế không phải Huyết Long lúc nào cũng ở trong dung nham, chỉ khi nó tắm mới lội vào đấy thôi. Bình thường nó cũng sẽ ở trong một hang động nằm sâu trong miệng núi lửa. Anh chính là đi thẳng vào hang động của nó nhân lúc nó ngủ mà đâm kiếm vào cổ nó đấy. Ban đầu vốn là muốn giết nó nhưng không ngờ vảy của nó lại cứng như vậy, ngay cả vùng gáy là vùng mỏng nhất mà thanh gươm được đúc bằng kim cương cũng không xi nhê gì. Anh dùng hết sức lực cũng chỉ có đâm vào được phân nữa, có thể gọi là mới qua khỏi lớp da thôi. Có điều, khi rút ra cũng sẽ có máu bắn ra, thôi thì như vậy cũng được rồi. Nhưng ngay khi anh định rút kiếm ra thì con rồng đã tỉnh lại, nó phát hiện ra anh rống giận lên và rượt anh.
Lúc này anh mới ba giò bốn cẳng chạy ra ngoài. Anh chạy thẳng một lèo ra sắp đến chỗ dung nham thì bẻ lái sang một bên, thế là con rồng theo đà chạy bay xuống dung nham. Mà ngặt nỗi nó nhảy xuống rồi lại không chịu lên nữa. Anh tưởng lần này xem như công cóc, tuy rằng anh có áo choàng chống lửa nhưng nếu lội xuống dung nham thì có lẽ áo còn mà người thì chín đấy!
Nhưng lúc này, anh chợt nhìn thấy trên không trung có một phù thủy đang cưỡi chổi bay đến. Anh lập tức nghĩ ra biện pháp là dùng mụ phù thủy này giúp anh. Anh cũng không sợ mụ phù thủy này sẽ dùng pháp thuật với anh, bởi vì áo choàng anh đang mặc ngoài tác dụng chống lửa, nó còn có thể vô hiệu các loại pháp thuật của phù thủy nữa. Xem ra vị bạo chúa này có lẽ cũng biết mình ác quá, sợ có ngày có vị phù thủy hay pháp sư nào đó muốn cứu nhân độ thế, lưu danh muôn thuở sẽ tới giết mình, cho nên đã sưu tầm những bảo vật có khả năng bảo vệ bản thân cực cao, chống lại mọi loại pháp thuật. Bởi thế khi Khánh Tường xuyên đến để làm nhiệm vụ thì cũng lời cho anh rồi.
Sau khi Khánh Tường hứng được máu rồng vào áo choàng thì tranh thủ lúc Thu Nhã đang điều khiển chổi bay thật nhanh để hòng chạy trốn khỏi con rồng đó thì anh đã nhanh chóng uống nó vào. Nhưng khi máu đã vào miệng thì anh đã hiểu tại sao Huyết Long lại sống được trong dung nham rồi. Bởi vì máu của nó rất lạnh. Cho dù lúc văng ra sức nóng của dung nham ở đó đã hâm nóng nó một phần, thêm anh chứa nó trong áo choàng của mình vốn đã nóng hừng hực rồi. Ấy vậy mà khi uống vào vẫn còn lạnh, tựa như uống phải nước đá.
Ngay khi máu xuống cổ họng và đi vào cơ thể, thì ngược lại, anh cảm thấy cơ thể mình lại nóng lên, độ nóng từ bụng dần dần chạy xuống ruột và thẳng xuống cậu em của anh… à… là cậu em của nguyên chủ mới đúng. Khánh Tường có thể cảm nhận được nó đang dần dần cương cứng và dựng thẳng lên trong đũng quần.
Còn Thu Nhã, sau khi cô đáp xuống nơi an toàn, quay lại nhìn người đàn ông phía sau mình thì… eo ơi… cô nhìn thấy ai kia?
Lúc này Khánh Tường vì quá nóng trong người nên đã tháo bỏ khăn che mặt ra cho dễ thở. Vì thế mà Thu Nhã vừa nhìn đã nhân ra ngay đó là tên bạo chúa. Cô lập tức nhảy dựng lên:
- Sao lại là ngươi?
Khánh Tường khá ngạc nhiên, lập tức gọi Hắc Miêu dậy hỏi mụ phù thủy trước mặt là ai? Thì nghe Hắc Miêu trả lời:
- Đó chính là đối tượng của ký chủ.
Tuy nhiên Khánh Tường chưa kịp vui mừng vì khỏi phải cất công tìm kiếm thì lại thấy Hắc Miêu mở màn hình lên, sau đó nó trợn tròn mắt nói:
- Hệ thống mới vừa cập nhật thông tin là ngày hôm qua trong lúc đối tượng cưỡi chổi đi dạo đã bị nguyên chủ giăng lưới bắt được. Sau đó đem đối tượng vào phòng chơi đùa. Nói rằng ân ái với phù thủy có thể trường sinh bất lão. Nhưng vì không lên được nên chỉ có thể dùng tay và miệng chơi đùa cho đối tượng mệt chết thôi. Chỉ là sau khi nguyên chủ uống rượu say thì đối tượng đã thừa cơ chạy mất.
Khánh Tường nghe xong có cảm giác như có một cái búa thật to đang đóng xuống đầu mình, và anh biến thành cây đinh bị cái búa ấy đóng vào khúc gỗ, chết trân tại chỗ không thể nhúc nhích. Theo kinh nghiệm của anh thì biết chắc chắn đối tượng đã ôm hận rồi. Mà một khi ôm hận thì anh muốn lấy độ hảo cảm khi ân ái càng khó hơn lên trời. Anh nghiến răng nghiến lợi nói với Hắc Miêu:
- Sao mày không nói sớm?
Hắc Miêu nhún vai, vô tội nói:
- Do hệ thống mới vừa cập nhật thôi mà.
Khánh Tường: "..."
Trong lúc Khánh Tường đang hỏi Hắc Miêu thì bên ngoài anh vẫn im lặng nhìn vào Thu Nhã. Điều này lại làm cho cô toát mồ hôi lạnh. Vừa rồi cô tưởng hắn là một vị anh hùng nào đấy, định kết thiện duyên với hắn, nếu hắn chưa có gia đình thì không chừng cô có thể dụ dỗ hắn làm chồng rồi sau đó dẫn đi giết tên bạo chúa. Ai dè hắn lại là tên bạo chúa. Con mẹ nó! Đã vậy trên người tên bạo chúa này toàn là pháp bảo chống pháp thuật, cho nên cô cũng không thể dùng pháp thuật với hắn được. Thôi thi trong 36 kế sách đánh bại địch thì chạy vẫn là thượng sách.
Nghĩ thế, Thu Nhã lập tức nhảy lên cây chổi bay đi. Nhưng dè đâu cô vừa bay lên khỏi mặt đất chưa đầy ba thước thì Khánh Tường đã kịp thời lấy lại tinh thần. Anh nhanh như cắt vung roi ra và quấn vào cán chổi của cô như lúc nãy ở chỗ con rồng. Thế là Thu Nhã lại bị anh kéo xuống, chưa kịp nói câu nào thì anh đã lại vung roi trói cô lại, sau đó ôm cô ngồi lên cây chổi và bắt cô chở anh bay trở về cung điện của mình. Thu Nhã chỉ có thể đành nghe theo chứ biết sao bây giờ. Đợi trở về cung điện của hắn cô lại tìm cơ hội chuồn tiếp thôi.
Khánh Tường nào biết suy nghĩ của cô, anh chỉ biết, nếu như đối tượng đã có lòng căm hận nguyên chủ thì trước hết anh sẽ mang về, nhốt bên cạnh, rồi sau đó sẽ từ từ dỗ dành sau. Phù thủy thì cũng là phụ nữ mà, cũng sẽ thích nghe lời ngon tiếng ngọt. Anh chỉ cần đạt được hảo cảm ân ái là thành công rồi.