Khánh Tường lại hỏi Thu Nhã một lần nữa.
- Vậy em có đồng ý lấy anh không?
Cái này thì hơi khó cho Thu Nhã rồi. Nếu như nhiệm vụ của Khánh Tường là lấy công chúa An Nhã làm vợ thì khi anh ta hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ đi. Như vậy, không phải Vương Tường sẽ trở lại và thấy An Nhã xấu xí như thế này, cho dù e ngại thân phận công chúa của An Nhã mà không dám phụ rẫy nhưng cũng sẽ không thương yêu An Nhã. Thế thì không phải nửa đời sau của An Nhã sẽ gặp bất hạnh sao. Phụ nữ cổ đại một khi đã lấy chồng thì xem như cả đời sẽ phải phụ thuộc vào chồng thôi, xem sắc mặt của chồng mà sống, cho dù là công chúa cũng không ngoại lệ.
Thu Nhã cũng nói ra điều trong lòng của mình đang nghĩ. Làm Khánh Tường cũng nhận ra một điều, chính là cô cũng sẽ phải đi. Thế mà anh ta cứ tưởng cô sẽ ở đây cả đời chứ. Anh ta còn định dùng phần thưởng lần trước do anh ta hoàn thành nhiệm vụ sớm, được hệ thống cấp mà đổi lấy được ở thế giới này một đời với cô nữa. Phải chi anh biết nhiệm vụ của cô là gì thì tốt rồi. Anh sẽ không để cô dễ dàng hoàn thành, như vậy thì anh có thể ở bên cạnh cô được rồi. Bởi vì, đâu biết khi đến nhiệm vụ tiếp theo sẽ lại được gặp cô nữa không? Tuy rằng khi hoàn thành nhiệm vụ đạt đến level max, anh vẫn có thể trọng sinh sống lại để gặp cô, nhưng đâu biết hệ thống sẽ cho anh sống lại vào thời điểm nào. Liệu lúc đó cô có tiếp nhận anh không mới là điều đáng nói.
Thu Nhã thấy Khánh Tường trầm mặc hồi lâu cũng cảm thấy tội nghiệp. Dù sao cũng là đồng hương cùng cảnh ngộ nha. Nếu anh ta không hoàn thành nhiệm vụ thì lỡ bị hệ thống trừng phạt phải làm con dòi như hệ thống của cô thì cũng tội anh ta lắm. Lương tâm của Thu Nhã cũng không được yên. Phải làm sao bây giờ?
Thu Nhã định hỏi Miêu Linh nhưng khi nhìn vào không gian hệ thống thì thấy nó đã ngủ mất xác. Trên trán Thu Nhã chỉ có thể chảy dài mấy vạch đen. Đúng là con mèo vô dụng, lúc cần thì nó ngủ mất tiêu. Thu Nhã cũng đành phải tự mình động não thôi.
Nhưng bất chợt lúc này Khánh Tường lại nhìn vào cô nói.
- Thu Nhã! Anh đã có cách rồi!
Thu Nhã tròn xoe mắt, vui mừng hỏi.
- Cách gì?
- Anh sẽ làm cho em có con trai, như vậy thì khi anh đi, Vương Tường cũng sẽ không thể lạnh lẽo với công chúa An Nhã được.
Thu Nhã như ngộ ra điều gì.
- Đúng rồi há! Ở cổ đại phụ nữ chỉ cần có con trai là xem như có chỗ dựa vững chắc rồi. Cho dù trượng phu không sủng cũng còn con trai mà. Cũng sẽ không bị thiệt thòi.
Nhưng mà Thu Nhã lại lo lắng.
- Nhưng nếu sinh ra con gái thì sao?
Khánh Tường mỉm cười.
- Em an tâm! Anh có cách làm cho em… à… thân thể này của em sinh con trai.
- Cách gì?
- Anh không thể nói. Bởi vì không thể nói, nhưng em hãy tin anh, anh làm được.
Nghe vậy thì Thu Nhã cũng biết liên quan đến hệ thống, nên cũng không tiện hỏi nữa. Chỉ là đột nhiên Khánh Tường lại vươn tay ôm cô vào lòng định hôn lên môi cô, làm cho Thu Nhã giật mình hô.
- Anh làm gì vậy?
Khánh Tường ngạc nhiên nhìn cô nói.
Truyện đề cử: Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
- Thì làm em có con, không phải mới vừa nói sao?
Thu Nhã: "..."
- Bây… bây giờ luôn sao? Chứ không phải đợi thành thân à?
Khánh Tường bình tĩnh đáp.
- Tranh thủ càng sớm càng tốt.
Nói rồi, Khánh Tường lập tức hôn lên môi Thu Nhã, rồi từ từ đè cô nằm xuống giường, vừa hôn, bàn tay vừa bắt đầu cởi bỏ từng lớp áo của cô. Đêm nay, anh không phải vì nhiệm vụ mà quan hệ với cô. Mà bởi vì anh yêu cô. Anh muốn có được cô, cho dù hai người hiện tại đều đang mượn cơ thể người khác đi chăng nữa.
Còn Thu Nhã không hề biết Khánh Tường yêu mình, cô chỉ nghĩ, anh ta làm vậy để mau chóng hoàn thành nhiệm vụ thôi. Làm cho An Nhã mau có con thì cô hoàn thành nhiệm vụ cũng an tâm hơn nhiều. Đây cũng chính là cách vẹn cả đôi đường mà.
Chính vì thế mà Thu Nhã cũng để mặc Khánh Tường muốn làm gì thì làm.
Sau khi Khánh Tường đã cởi bỏ tất cả quần áo trên người Thu Nhã. Anh bắt đầu thưởng thức thân thể của cô… à… thật ra là thân thể của công chúa An Nhã. Mặc dù mặt công chúa An Nhã rất xấu, do bị một vết sẹo lồi hình dấu chéo in lên hai má. Nhưng nếu nhìn kỹ thì ngũ quan cũng rất tinh xảo và thân thể cũng đẩy đà, đường cong rất hoàn mỹ và khiêu gợi nha. Chỉ là Khánh Tường lại không hoàn toàn là nhìn vào thân thể An Nhã mà trong mắt anh chính là thân thể của Thu Nhã.
Anh nhẹ nhàng hôn lên trán Thu Nhã một cái, tiếp theo khẽ liếm vào cái mũi, rồi xuống môi, đến cổ. Đi xuống bộ ngực anh lại hôn nhẹ lên hai vú, rồi đưa lưỡi liếm vào hai đầu v*, mạnh mẽ khuấy động và nút lấy. Chỉ là Khánh Tường cũng chỉ dừng lại trên hai trái anh đào đó một chút thôi, đến khi cho nó cứng thì anh lại bỏ ra rồi vừa hôn vừa liếm một đường đi xuống phía dưới.