Đúng vào lúc Mạnh Quế Thanh đang căng thẳng. Trương Ngọc Thanh quan sát biểu cảm của ông ta, cảm thấy lão già này chắc chẳn có vấn đề. Trương Ngọc Thanh bỗng bật cười: “Tôi nói đùa thôi, kỳ thực ấy mà, tôi cũng cảm nhận được Khí từ trên người ông, tôi biết ông chắc chẳn đã từng tiếp xúc với người trong giới này rồi”.
Mạnh Quế Thanh thở phào một hơi, nói: “Đúng đúng! Tôi có quen người ở trong giới này!”.
“Ồ?”, Trương Ngọc Thanh mỉm cười: “Vậy xin hỏi ông quen ai vậy? Nói không chừng tôi cũng quen người đó”.
Mạnh Quế Thanh lại ngây ra: “Tôi..., tôi quen... Tôi... ẻ..., mẹ nó chứ! Mình rốt cuộc là quen ai đây. Mình chỉ quen mỗi Hạ Hòa của mình, còn có cái người tên Thẩm Xung kia thôi,
nhưng mà mình cũng không thể nói ra tên của bọn họ!
Trương Ngọc Thanh lại giải vây cho ông ta: “Tôi hiểu, mấy ông lớn trong giới này thông thường đều không cho phép nói tên ra”.
Mạnh Quế Thanh giật mình tỉnh ngộ: “À đúng đúng đúng, anh ta không cho nói tên của anh ta ra, không cho nói tên...”. Mạnh Quế Thanh sau khi được giải vây thì cảm thấy mình thông minh muốn chết, rồi lại nhìn sang thằng con trai ngu sỉ nhà mình, trông hệt như thăng ngu vậy đó, chẳng giống mình chút xíu nào hết.
Trương Ngọc Thanh hỏi Mạnh Quế Thanh: “Vậy trưởng thôn Mạnh, ông tìm tôi làm gì vậy?”.
Mạnh Quế Thanh nói: “Tôi nghỉ ngờ thăng con trai tôi liên quan đến người Toàn Tính, xin đạo trưởng bắt thằng con trai tôi về nhục hình tra khảo, ép nó phải nói ra nơi ở của người Toàn Tính!”. Tốt nhất là đánh chết nó đi! Đánh chết rồi thì Hạ Hòa sẽ là của mình, thằng tạp chủng lại dám cướp người đàn bà của ông đây!
Trương Ngọc Thanh bật cười, hẳn đỡ con trai của trưởng thôn đứng dậy. Sau đó quay ra nói với Mạnh Quế Thanh: “Thôn trưởng Mạnh à, ông trông mặt mà bắt hình dong quá rồi! Cậu †a là con trai của ông đó, ông chỉ đạp một cái mà đã làm cậu †a bị thương nặng thế này, thôn trưởng Mạnh, trước đây ông. cũng như thế à?”.
Nhìn vào con trai đang ôm bụng kêu đau, trong đáy mắt Mạnh Quế Thanh thoáng vẻ đau đớn, nhưng sau đó chút đau sót này lại lập tức hóa thành căm thù, ông ta nói: “Đáng đời! Ai bảo nó cướp đàn bà với ông đây!”.
Trương Ngọc Thanh mỉm cười, đưa ngón tay điểm lên trán Mạnh Quế Thanh: “Trí tuệ minh tỉnh, tâm thần an ninh; Tam hồn vĩnh cửu, phách vô tang khuynh! Tịnh Tâm Chú!”. Trương Ngọc Thanh đọc Chú Tịnh Tâm, theo đó mắt của Mạnh Quế Thanh cũng dần dần trở nên sáng trong. Ông ta nhìn về phía con trai mình, sau đó hàng lệ trong mắt tuôn trào: “Con ơi, cha xin lỗi con!”. Mạnh Quế Thanh ôm chặt lấy con trai mình không ngừng khóc lóc. Mà Trương Ngọc Thanh cũng dùng phương pháp tương tự đánh thức con trai của Mạnh Quế Thanh. Trong phim hoạt hình, lão thiên sư dùng Tịnh Tâm Chú để đánh thức Lục Cẩn đang lạc trong “Thập Nhị Lao Tình Trận. Mà Trương Ngọc Thanh bây giờ dùng Thanh Tâm Chú cũng có thể đánh thức được cha con họ Mạnh. Trương Ngọc Thanh dò hỏi Mạnh Quế Thanh một hồi. Vẻ mặt của Mạnh Quế Thanh đầy vẻ sợ hãi, bởi vì ông ta không hề có được chút xíu sức đề kháng nào khi đứng trước Hạ Hòa. Hơn nữa, khi bị Hạ Hòa khống chế, Mạnh Quế Thanh có thể cảm nhận được tất cả mọi động thái ở thế giới bên ngoài, ông ta cũng biết mình đã làm gì, nhưng mà, ông ta vẫn không thể khống chế được cơ thể và suy nghĩ của mình. Con trai của Mạnh Quế Thanh cũng khóc ròng mà nói với cha mình rằng: “Cha, con xin lỗi”.
Mạnh Quế Thanh đau lòng nhìn con trai nhà mình nói: “Đừng nói nữa, đừng nói nữa, đạo trưởng của Long Hổ Sơn đến rồi, tất cả đều kết thúc rồi!”.
Từ trong câu chuyện của bọn họ, Trương Ngọc Thanh biết được, ở đây quả nhiên có hai Yêu nhân Toàn Tính. Hơn nữa còn là hai người trong bộ Tứ Trương Cuồng của tương lai là Dao Nạo Xương Hạ Hà và Mầm tai họa Thẩm Xung! Hơn nữa, qua lời kể của Mạnh Quế Thanh, Trương Ngọc Thanh còn biết được, bây giờ bọn họ cũng quá là to gan, lại dám có ý định gài bẫy đạo gia ta đây? Vậy thì ta sẽ đi gặp gỡ bọn họ một chút. Cảm nhận một chút... tài và sắc trong Tửu Sắc Tài Khí.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!