Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hệ Thống Cứu Vớt Nhân Vật Ngốc Nghếch

Thỏ con ngây thơ Hoa Manh vẫn chưa biết mình sắp bị bắt, vui vẻ cùng cái chân đau mà chạy đi đến tiệm của Tô Vân. Vừa bước vào tiệm liền gặp được Tô Thành.

" A, cậu cũng đến ăn bánh sao " _ Hoa Manh nghi hoặc nhìn chằm chằm Tô Thành.

" Đây là cửa tiệm của chị tớ, Tô Vân " _ Tô Thành nhìn Hoa Manh trong lòng như muốn nở hoa.

Cùng lúc đó Tô Vân đem bánh cùng trà đi ra, thấy Hoa Manh ánh mắt liền sáng ngời. Nhìn đến em trai mình, thì ra là biết nhau nha. Nhìn Hoa Manh, Tô Vân nháy mắt ra hiệu cho em trai, ý bảo mau mau bắt người về tay. Cô đang rất phấn khích nha~.

Tô Tô Thành thấy chị mình nháy mắt liền nhanh tay đến bưng bánh rót trà ra mời cậu. Hoa Manh ngoan ngoãn ngồi ăn, rồi uống. Vừa ăn vừa gật đầu, thầm khen bánh này vẫn ngon nhất. Tô Thành ngồi nhìn Hoa Manh ăn, lâu lâu lại xoa đầu cậu, người ngoài nhìn vào cứ tưởng đây là một cặp tình nhân. Haha, nhưng người nhìn thấy cảnh này không phải là người ngoài, mà là LĂNG TƯ MẶC!!!

Hắn đang đi từ nhà chính của Lăng gia về, do cuối tuần hắn không rảnh, liền dời lại ngày hôm nay. Không ngờ đi ngang lại thấy được cảnh này. Một bụng cơm vừa ăn lúc nãy bây giờ tức đến nỗi muốn nôn hết ra ngoài. Bây giờ không cần kế hoạch thứ nhất thứ hai gì nữa, trực tiếp đưa người lên giường là được. Đi đâu cũng thu hút ong bướm làm hắn lo muốn chết đi được.

Lăng Tư Mặc bước vào cửa tiệm, liền chọn mua một cái bánh đẹp mắt nhất rồi mua. Trong khi chờ gói bánh liền vờ như bắt gặp được Hoa Manh. Hắn đi đến gần cậu, tay đặt bên eo cậu nhéo nhéo, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tô Thành.

" Manh Manh không ngờ ở đây lại gặp được em nha~, em thích ăn bánh thế thì chút nữa đến nhà anh chơi rồi chúng ta cùng ăn bánh nhé " _ Lăng Tư Mặc cười cực kì ôn hòa. Lời nói nhẹ nhàng nhưng ánh mắt khiêu khích vẫn phóng đến Tô Thành.

Tô Thành ngơ ngác vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thắc mắc tại sao anh trai này tự nhiên khiêu khích mình. Liền khều khều tay Hoa Manh hỏi: " Manh Manh đây là ai thế?, trông hai người có vẻ thân thiết "

" Đây là Mặc Mặc " _ Hoa Manh trả lời Tô Thành nhưng ánh mắt vẫn nhìn cái bánh, tay vẫn không người múc bánh.

Tô Thành bối rối, chỉ có mỗi cái tên thì làm sao để bản thân cậu ứng phó đây.

Tô Vân vừa gói bánh xong liền đi ra, vừa hay chạm phải ánh mắt khiêu khích của Lăng Tư Mặc nhìn Tô Thành. Liền thấy cánh tay đặt ở eo của Hoa Manh liền mặc niệm cho em trai của mình, đây là tuyên bố chủ quyền đi. Em trai cô xui xẻo quá mà. Nhẹ để bánh trên bàn, cô ngồi cạnh em trai thì thầm: " Em có tình địch rồi nha, chị thấy em không thắng nổi đâu, em cũng đâu có lực lưỡng như người ta. Nên là bỏ cuộc đi, để đỡ đau lòng, sau này chị kiếm chồng cho " _ Mặc kệ em trai mà xoay sang nhìn Hoa Manh với Lăng Tư Mặc.

Tô Vân thấy Lăng Tư Mặc ôn nhu nhìn Hoa Manh, xoay sang nhìn cô với em trai thì như kẻ thù liền âm thầm kinh ngạc. Cô biết đây là ai nha, Lăng đại thiếu gia, nổi tiếng ôn hòa, người này nhìn như tảng băng di động vậy ôn hòa ở đâu. Quả nhiên không nên tin lời đồn. Lại nhìn sang em trai, lần này em thật sự không có cơ hội rồi.

" Cậu chắc hẳn là biết Manh Manh nên là giúp tôi đưa em ấy về nhé, tôi tiễn hai người ra cửa " _ Tô Vân vừa nói vừa đi ra cửa.

Lăng Tư Mặc dẫn Hoa Manh ra cửa, biết chân cậu đau liền bế cậu lên. Hai người vừa ra đến cửa liền nghe Tô Vân nói: " Lăng đại thiếu gia tôi đã trả hết món nợ ân tình đó, từ nay về sau chúng ta không ai nợ ai cả " _ Tô Vân nói xong liền đi vào trong an ủi em trai lần đầu tiên em trai cô yêu mà gặp phải tình địch nặng ký chắc chắn là đang khóc trong tim rồi.

Mà bản thân Tô Vân không hề biết là hết nợ ân tình nhưng vẫn còn nợ duyên. Em trai cô nợ tình yêu nha~.

Tô Thành: Nha~ lần đầu tiên gặp được một người dễ thương như vậy, nhanh tay đem người về làm lão bà mới được.

Tô Vân: Ở đó mà dễ thương, nhìn cậu đây có lực lưỡng như người ta không. Ôm người về cùng nằm dưới à?

Tô Thành: Chị đây là đang chê em không đủ công sao? Em nhất định nằm trên cho chị xem.

Tô Vân: Ha hả, nằm trên? Chừng nào nằm được đi rồi tính, bây giờ liền về nhà dỗ chồng mi dùm chị. Cái tiệm của ta sắp đóng cửa vì chồng mi rồi. Nhanh cút về với chồng mi đi.

Tô Thành: Chị đây là hết thương em rồi sao, huhu em về cho chồng em thương ( lau giọt nước mắt không bao giờ rơi dậm chân bỏ đi ).

Tui viết 1×1 nha 😁😁😁 bật mí một chút về cuộc sống sau này của Thành Thành nhà Tô Vân nha~ 😁 mọi người nghĩ ai sẽ là chồng ẻm 😳 một người mà ai cũng biết 🤣🤣🤣🤣🤣.

Mọi người ngủ ngon, mơ đẹp nhé 😴😴😴😴😴.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!