Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Đại hội tranh tài trong Thiên Địa Tông là một chuyện vô cùng quan trọng.
Vô số đệ tử chờ đến thời điểm này, không biết đợi trong thời gian bao lâu.
Mà hiện giờ, cục diện phát triển tới mức này, là chuyện không ai nghĩ tới.
Đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn đều dừng tất cả động tác, từng người từng người nhìn chằm chằm vào võ đài trung tâm.
Nơi đó có hai bóng người, một người là đệ nhất Thần tử Đạo Vấn Thiên, còn một người lại là đệ tử nội môn.
Một vài Thần tử đang ngồi trên đài vừa cười vừa thảo luận.
- Cái tên này quả tìm đường chết, lại dám khiêu chiến Đạo Vấn Thiên sư huynh.
- Trong tông môn, có ai không biết, trong Thần tử, Đạo Vấn Thiên có thực lực mạnh nhất, coi như một ít trưởng lão Chân tiên cảnh, không dám nói có thể thắng hắn.
- Con tên tiểu tử này lại sủa, chỉ dùng một chiêu trấn áp sư huynh, quả thực cười chết người.
Hiện tại, Linh Võ Tôn đã hoàn toàn không còn mặt mũi gì nữa, mình bị một tên đệ tử nội môn trấn áp, đây là sỉ nhục cả đời hắn.
Thậm chí, trở thành chuyện cười cho toàn bộ tông môn.
Mà hiện, giờ bóng người trên tỷ võ đài là cái tên mà Linh Võ Tôn hắn căm hận nhất.
- Đạo Vấn Thiên sư huynh nhất định phải giết chết người này.
Trong lòng Linh Võ Tôn hô to, dù không giết chết đối phương, cũng phải đánh hắn như đánh chó.
Lý Thanh nhìn bóng người trên đài, cũng ngây ngẩn cả người.
- Trưởng lão, Lâm sư huynh hắn…
Lý Thanh không biết nên nói gì.
Hắn biết Lâm sư huynh rất mạnh, đều mạnh hơn so với Thần tử khác, nhưng bây giờ, Lâm sư huynh phải đối mặt với Đạo Vấn Thiên, cảm thấy không an tâm.
Đạo Vấn Thiên này đứng thứ tư trên Chân Tiên Dự Bị Bảng, thực lực phi phàm, không thể coi thường.
Coi như Thanh Dương Tử trưởng lão, đều chịu không nổi ba chiêu trong tay hắn.
Vậy Lâm sư huynh nắm chắc được mấy phần?
Lúc này, Thanh Dương Tử siết chặt hai tay, thần sắc nghiêm túc, sắc mặt hơi đỏ, trong con ngươi, chỉ có bóng người đang đứng bất động trên đài kia.
- Hừ, đom đóm mà cũng dám cùng nhật nguyệt tranh huy.
Đạo Vấn Thiên phát ra âm thanh lạnh lẽo, nhìn tên đệ tử nội môn trước mắt, vẻ mặt ngạo nghễ, không để Lâm Phàm vào mắt.
Lâm Phàm vốn không muốn tranh cướp danh hiệu này, vì mục tiêu của hắn chỉ là không ngừng đề thăng thực lực, trở thành cường giả đứng đầu.
Nếu như gia nhập một tông môn, hắn sẽ một hậu thuẫn, nhưng tình huống bây giờ, khiến Lâm Phàm buộc phải xuất thủ.
Lâm Phàm không ngờ Thanh Dương Tử lại cố chấp với mình như vậy, một lòng cho mình là tuyệt thế kỳ tài, lẽ ra nên trở thành Thần tử tông môn, mặc dù chỉ tranh được vị trí đệ tử nội môn, nhưng Thanh Dương Tử sợ mình không thích, dùng điểm cống hiến của bản thân để đổi đồ cho mình, để mình hưởng thụ đãi ngộ của Thần tử.
Mà bây giờ, Thanh Dương Tử đang chịu ức hiếp.
Vậy mình chỉ có thể đứng lên chứng minh thôi.
Lâm Phàm vốn chỉ muốn kiếm tiền ngầm, nhưng hiện tại, phải cho tất cả mọi người biết năng lực của bản thân rồi.
Lâm Phàm lạnh nhạt nhìn Đạo Vấn Thiên, khóe miệng khẽ nhếch.
- Một chiêu.
Ầm!
Trong chớp mắt, thân ảnh Lâm Phàm biến mất tại chỗ. Các đệ tử xung quanh nhất thời kinh hãi, bọn họ không tìm được thân ảnh của Lâm Phàm.
Sau khi Nhất Bộ Đăng Thiên dung hợp với Chỉ Xích Thiên Nhai, nó khủng bố dị thường.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, một đạo áp lực mãnh liệt truyền đến từ hư không.
Đạo Vấn Thiên ngẩng đầu, khuôn mặt biến sắc, hắn không nghĩ đến đối phương lại có chút bản lĩnh.
- Đại đạo vô tận, Phản Phác Quy Chân, nhất đạo chi uy.
Đạo Vấn Thiên chợt quát to, miệng niệm đại đạo chi lý, đánh ra một quyền đầy uy nghiêm, hào quang chiếu rọi thiên địa, tạo ra thủy lực lượng mạnh nhất từ xưa đến nay, khiến toàn bộ luận võ đài run lên.
Một vài trưởng lão nhìn thấy cú đấm này của Đạo Vấn Thiên, không khỏi thán phục.
- Xem ra, Đạo Vấn Thiên vẫn ở Viễn Cổ cảnh đại viên mãn, vì muốn hoàn thiện căn cơ bản thân.
- Cú đấm này bộc phát vạn tượng, thần thông nhập đạo, ẩn chứa sức mạnh thiên địa, hơn nữa, khi triển khai chiêu thức này, khí tức Đạo Vấn Thiên giống như vạn mã lao nhanh, sợ rằng tên đệ tử nội môn khiêu chiến khó mà ngăn được.
…
- Chỉ là một tên đệ tử nội môn mà cũng dám giao thủ với Đạo Vấn Thiên ta, tự rước lấy nhục, Đạo Vấn Thiên ta sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ làm ngươi khắc ghi một đời.
Đạo Vấn Thiên gầm thét.
Lúc này, sắc mặt Lâm Phàm bình thản, sức mạnh trong cơ thể tăng vọt lên.
- Thần thông nhập đạo thì thế nào, ta nói chỉ cần một chiêu đánh bại ngươi, liền sẽ là một chiêu đánh bại ngươi, quỳ xuống cho ta.
Ầm ầm!
Một chưởng như khai thiên tích địa, uy lực ngất trời, toàn bộ hư không chấn động mãnh liệt.
Thiên uy mạnh mẽ bay thẳng về phía Đạo Vấn Thiên.
- Làm sao có khả năng…
Đạo Vấn Thiên kinh hãi biến sắc, nhưng trong nháy mắt, một chưởng kia giống như xuyên qua thời không, đến khi hắn phản ứng lại, nó đã trấn áp trên đỉnh đầu hắn rồi.
Xoạt xoạt!
Ầm!
Đại địa nứt toác.
Các đệ tử xung quanh trợn mắt hốc mồm nhìn tình cảnh trước mắt, trái tim bọn họ sắp ngừng đập.
Sao có thể có chuyện đó, Đạo Vấn Thiên thế mà bị đánh bại.
Còn đám trưởng lão khi nhìn thấy chuyện này đột nhiên đứng lên, từng người từng người lộ vẻ kinh hãi, giống như gặp quỷ.
Đạo Vấn Thiên chỉ cảm thấy hai đầu gối như bị nứt toác, sau đó bụp một tiếng, quỳ trên mặt đất, mà trên đỉnh đầu hắn, một bàn tay đang tầng tầng áp chế xuống.
Lâm Phàm đứng trên đó, ánh mắt nhìn xuống giun dế dưới bàn tay.
- Đệ nhất Thần tử cũng chỉ như thế!
Âm thanh Lâm Phàm hờ hững, nhưng nó giống như ma âm của Quân Vương, khiến nội tâm mọi người run rẩy.
Lý Thanh trợn lồi mắt, kinh ngạc không ngừng.
Đám người Tô Hồng Trần càng hoảng sợ, há hốc miệng.
Thanh Dương Tử lệ rơi đầy mặt, sau đó điên cuồng cười to.
- Ha ha, ha ha…
Tiếng cười không dứt, tràn ngập toàn bộ luận võ đài.
- Đây là Thần tử, đệ nhất Thần tử ư.
- Đệ tử Thanh Dương Tử ta mang về tông môn, chỉ dùng một chiêu đã trấn áp đệ nhất Thần tử, đệ tử đó được ánh mắt vụng về của Thanh Dương Tử ta chọn…
…
Những Thần tử đang ngồi trên bục cao đang sợ hãi nhìn chuyện trước mắt, trái tim bọn họ tựa như dừng lại.
Từng người từng người đều đứng lên, thân thể mãnh liệt run rẩy, tâm tình sợ hãi tràn ngập trong nội tâm họ.
Lúc này, Đạo Vấn Thiên vô cùng xấu hổ, điên cuồng rống giận.
- Khốn kiếp…
Hắn không nghĩ tới mình thật sự bị đối phương dùng một chiêu trấn áp, điều này đã kích lòng tự tôn của hắn.
- Không…
Đạo Vấn Thiên cuồng rống, cảm xúc không tin ngày càng mãnh liệt, giống như núi lửa sắp phun trào.
- Ta muốn ngươi chết…
Thời khắc này, Đạo Vấn Thiên rống giận, giẫy giụa, nhưng một chưởng đang áp chế trên đỉnh đầu hắn, giống như một ngọn núi lớn, làm hắn không cách nào phản kháng.
- A!
Đạo Vấn Thiên gào thét, khí tức toàn thân giống như bão táp, bạo phát.
- Hắn đang muốn đột phá tu vi, tiến nhập Chân tiên cảnh.
Những trưởng lão kia cả kinh.
Trong nháy mắt, toàn trường đầy ắp một đạo pháp lực mạnh mẽ.
Hung thú đang ngủ say trong cơ thể Đạo Vấn Thiên như muốn tỉnh lại, giận dữ gầm thét, kinh thiên động địa.
- Ta muốn ngươi chết…
Lâm Phàm liếc mắt một cái, âm thanh hờ hững.
- Hừ, tiến nhập Chân tiên cảnh thì thế nào.
Vù!
Hư không chấn động.
Một đạo Chân tiên pháp tắc quấn quanh Đạo Vấn Thiên, khí tức Tiên đạo, khiếp sợ toàn trường.
- Thật mạnh, Đạo Vấn Thiên tiến nhập Chân tiên cảnh lại cường đại hơn Chân tiên cảnh bình thường rất nhiều.
Lúc này, hai mắt Đạo Vấn Thiên đỏ ngầu, pháp lực giống như sóng thần, không ngừng sôi trào.
Giờ khắc này, mọi người đang đắm chìm trong khiếp sợ.
Có thể vừa lúc đó, lại xảy ra một màn khiến bọn họ càng thêm khiếp sợ.
- Chân tiên cảnh lại có thể thế nào.
- Trấn áp!
Ầm!
Một tiếng vang kinh thiên động địa.
Lâm Phàm chợt quát một tiếng, pháp lực trong bàn tay dâng trào, trực tiếp vỗ xuống một cái, triệt để trấn áp Đạo Vấn Thiên tại chỗ.
- Đệ nhất Thần tử cũng chỉ như thế.
Lâm Phàm giơ chân, đá Đạo Vấn Thiên xuống đài.
Trong lúc này, tất cả mọi người kinh hãi nhìn bóng người trên đài kia.
Đạo Vấn Thiên đột phá đến Chân tiên cảnh vẫn không có bất kỳ sức phản kháng nào, tên này rốt cuộc cường hãn đến mức nào chứ.
Sao lại mạnh như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!