Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tiểu Tà
Biên: Kira123
Nguồn:
- Khà khà!
Lúc này, vẻ mặt Vương Tiểu Minh vui vẻ, đưa mắt nhìn sang cô gái đang đứng kế bên, hai tay vò vò, biểu hiện hèn mọn.
- Ngươi không được tới đây.
- Sư đệ cứu ta.
Sắc mặt cô gái trắng bệch, nàng không ngờ tên này nổi lên sắc tâm với mình.
- Em gái, ngươi đừng lo, thiếu gia ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện vùi hoa dập liễu, thiếu gia ta hết sức thương hương tiếc ngọc.
Vương Tiểu Minh ti tiện cười nói.
- Súc vật, không cho ngươi chạm vào sư tỷ ta.
Dư Phi rống giận, hắn không nghĩ tên súc sinh này lại muốn khinh bạc sư tỷ mình, nhất thời nổi giận muốn liều mạng.
- Đáng ghét, đều do mình quá yếu, nếu không sao xảy ra chuyện như thế.
- Sức mạnh, ta muốn có sức mạnh
- Ta tu luyện mới được bốn tháng, đã đạt đến cấp độ người thường cả đời cũng không đạt tới, nếu như cho ta thêm hai tháng, nhất định sẽ hung hăng chém giết tên khốn kiếp này.
Trong lòng Dư Phi không cam lòng, vì hắn trước đây chỉ là một nô bộc trong đại gia tộc, sau này vì hầu hạ thiếu gia nên mới vào tông môn tu luyện.
Sau khi đến tông môn, Dư Phi phát hiện, mình đối với tất cả các loại công pháp đều có cảm giác quen thuộc, như mình đã từng tu luyện qua.
Thậm chí, khi nhìn thấy một công pháp thông thường, hắn cũng có thể học một biết mười, thôi diễn ra các loại công pháp khác.
Bởi vậy, dựa vào năng lực nghịch thiên này, tốc độ tu luyện của Dư Phi rất nhanh, đạt tới ngưỡng mà người thường chỉ có thể mơ ước.
Do đó, hắn tìm cách từ bỏ nô tịch, trở thành đệ tử tông môn.
Dư Phi nắm chặt hai tay, hung hăng nện lên mặt đất, một đôi mắt huyết hồng, chứa đầy sát khí nhìn Vương Tiểu Minh, cổ họng lại phát ra âm thanh như mãnh thú rít gầm.
Thấy tên súc sinh này cách mình sư tỷ ngày càng gần, Dư Phi chỉ muốn nhanh chết đi để khỏi nhìn thấy hình ảnh phía sau, hắn muốn cùng đối phương liều mạng, nhưng thân thể hắn bị thương rất nặng, đặc biệt là ở đũng quần, đau đến nổi khó nhịn.
Dựa vào người không bằng dựa vào mình, Dư Phi vẫn tuân theo lý niệm này, đặc biệt là vào lúc này, hắn càng tin tưởng vào điểm này.
- Súc sinh, nếu như ngươi dám động vào sư tỷ ta, Dư Phi ta nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh.
Dư Phi giận dữ hét lên.
-Ha ha, tiểu tử ngươi đừng có tư tưởng thâm cừu đại hận với ta, bản thiếu gia không phải loại người như vậy, nhưng sư tỷ này của ngươi thật xinh đẹp, bản thiếu gia cũng chỉ đùa giỡn một hai chứ sẽ không làm chuyện quá đáng nha.
Vương Tiểu Minh cười nói.
Giờ khắc này, Lâm Phàm cứng cmn họng.
Tiểu tử này quả nhiên không khiến người ta bớt lo được, tuy nó sẽ không làm ra sự tình gì mất sạch thiên lương đạo lý, nhưng đùa giỡn người ta một phen rồi phủi mông, vỗ vỗ mặt nhất định không thiếu được.
Nếu cứ như tiếp tục như vậy, rất khó nói tên tiểu tử Dư Phi này sẽ không thoái hoá xuống.
Xem ra để thiên ý thời thời khắc khắc chăm sóc nó là lựa chọn sáng suốt nhất.
Khi Lâm Phàm chuẩn bị để thiên ý đánh xuống một đạo lôi đình, đột nhiên hắn ngừng lại.
- Ồ, đây là...
Ánh mắt Lâm Phàm lấp loé, hắn phát hiện trên người Vương Tiểu Minh đang tỏa ra khí tức kỳ quái, đạo khí tức này rất mịt mờ nếu không cẩn thận quan sát, sẽ không thấy được.
Lâm Phàm đã dung hợp thiên ý Huyền Hoàng Giới, các loại thiên địa khí vận, tất cả vật thần bí đều không chạy thoát khỏi đổi mắt của Lâm Phàm.
- A!
Lúc này, dị biến phát sinh.
Dư Phi nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức toàn thân đột nhiên tăng cao, một tiếng gầm này, kinh thiên động địa, chấn nhiếp nhân tâm.
- Súc sinh, chết đi cho ta.
Giờ khắc này, toàn thân Dư Phi tựa như tràn ngập sức mạnh, đánh ra một quyền đi theo quỹ đạo kỳ quái về phía Vương Tiểu Minh.
- Tiểu tử, thực lực của ngươi quá...
Vương Tiểu Minh vừa muốn nói gì lại phát hiện cú đấm này có chút quái dị, hắn cảm nhận xong giật mình kinh hãi phát hiện, mình dĩ nhiên không có cách nào chống được.
Ầm!
- Sao có thể...
Một quyền tràn ngập sức mạnh này xuyên thấu mà đến, Vương Tiểu Minh dùng hai tay chống đỡ, nhưng thân thể vẫn giống như đạn pháo bắn ra sau.
Tẩy Tủy Đan đang cầm trong tay cũng bị bay lên trên trời, Dư Phi lập tức quay người nắm giữ Tẩy Tủy Đan.
- Sư tỷ, chúng ta đi.
Lúc này, Dư Phi bạo phát sức mạnh để hắn cũng thấy khiếp sợ, nhưng hắn không kịp kinh ngạc, mà lập tức nắm tay sư tỷ rồi trốn khỏi nơi đây.
- Súc vật ngươi chờ đó cho ta, Dư Phi ta sinh thời nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh.
- Mẹ kiếp, như thế mà cũng có thể chạy được.
Vương Tiểu Minh đứng lên, phủi phủi quần áo, thời điểm ngẩng đầu lại phát hiện con mồi của mình đã chạy mất rồi.
...
- Thú vị, quả thật thú vị.
Trong lòng Lâm Phàm kinh hãi, hắn không ngờ sẽ có biến hoá bực này.
Hắn tự nhiên nhìn ra, thời gian tu hành của Dư Phi rất ngắn, tu vi không cao, nhưng không nghĩ tới bọn hắn có thể thoát từ trong tay Vương Tiểu Minh.
Hơn nữa, cú đấm cuối cùng kia, bộc phát sức mạnh càng vượt qua giới hạn bản thân.
- Ha ha! Hiểu, ta rốt cuộc hiểu rõ.
Lâm Phàm trầm tư một chút, sau đó ngẩng mặt lên trời thét dài, hắn đã rõ ràng tất cả những thứ này.
Vương Tiểu Minh là Mệnh Vận Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể, bởi vậy những nhân vật đối mặt với hắn đều là những đứa con của số phận trong thiên địa.
Mà thời khắc nguy cơ này, cái thể chất đặc thù của Vương Tiểu Minh tự động kích phát, để Dư Phi bạo phát sức mạnh vượt qua giới hạn bản thân.
Vương Tiểu Minh trong mắt Dư Phi chính là boss cuối cùng, nên sẽ theo bọn hắn một đời, tuy thực lực Vương Tiểu Minh mạnh hơn rất nhiều so với Dư Phi, nhưng bất kể như thế nào, hắn đều không giết chết được Dư Phi.
Mãi đến tận cùng, Vương Tiểu Minh mới có thể phát triển thành cường giả tuyệt đỉnh, chém giết được Dư Phi.
- Nếu mình đoán đúng, thì trò chơi này vô cùng tốt nha.
Lâm Phàm còn chưa dám khẳng định sự việc, để chứng minh suy đoán này, Lâm Phàm phải tiếp tục kéo dài sự chú ý đến tiểu tử này.
Mấy ngày sau, Vương Tiểu Minh lại gặp một người khác.
Tu vi người này còn cường đại hơn Vương Tiểu Minh hơn rất nhiều, ban đầu, Lâm Phàm nghĩ Vương Tiểu Minh sẽ bị đối phương đánh như đánh chó, nhưng hắn không nghĩ tới, trong khi chạy trốn, tên kia còn hung hăng hãm hại đối phương một phen.
Làm đối phương thẹn quá hoá giậ,n cuồng bạo không ngớt, rồi sau đo phát thề, đời này chắc chắn phải chém giết Vương Tiểu Minh.
- Xem ra suy đoán của ta đúng rồi, những người Vương Tiểu Minh gặp phải, bất kể yếu ớt hay cường giả, đều sẽ có oán hận sâu sắc với hắn, có thể xem hắn là kẻ thù cả đời của những người kia.
Không qua mấy ngày, Vương Tiểu Minh lại gặp Dư Phi, lần này Dư Phi vẫn trong tuyệt địa, phải chạy trốn, hắn để Vương Tiểu Minh tổn thất không ít thứ.
- Xem ra, đúng là như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!