Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Đối mặt với sự hùng hổ doạ người của Long Hậu Võ Thần, Lâm Phàm không khiếp đảm, lấy thực lực bây giờ của mình cộng thêm sự áp chế của Đồ Long bảo đao, tỉ lệ thắng bại là năm năm, còn kết quả cụ thể thế nào, không thể được biết được.
- Con lừa trọc, ngươi cùng Thập Thái Tử mang theo thành viên Quân Khởi Nghĩa trước tiên hoàn thành nhiệm vụ đi.
Long Hậu Võ Thần có chút bá đạo, không dễ đối phó, vì bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Phàm chuẩn bị tách ra hành động.
- Lâm thí chủ, ngươi có ổn hay không?
Thích Già Tôn giả lo lắng hỏi, dù sao con mụ này cũng là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười.
- Mau cút đi, nhanh nhanh hoàn thành nhiệm vụ.
Lâm Phàm không nghĩ đến sự tình sẽ biến chuyển như vậy, vốn cho rằng có thể dễ dàng hàng phục bốn đầu Cự Long, lại không nghĩ rằng còn chạy tới một con boss lớn.
Đánh BOSS là chuyện Lâm Phàm thích nhất, đặc biệt là BOSS nữ.
Long Hậu Võ Thần tư thế hiên ngang, dung mạo mỹ lệ vô song, đặc biệt là bộ ngực như sắp nổ tung, càng khiến người ta trợn mắt ngoác mồm.
Thích Già Tôn giả có chút không muốn mang mọi người rời khỏi.
Long Hậu Võ Thần sao để bọn họ rời đi đơn giản như vậy, nhưng có Lâm Phàm trước mặt, cho nên phải tranh thủ thời gian.
- Long Hậu Võ Thần, đối thủ của ngươi là ta, trừ phi ngươi có năng lực trấn áp bản Đế, bằng không muốn chặn bọn hắn, là chuyện không thể nào.
Lâm Phàm lạnh nhạt nói.
- Muốn chết.
Long Hậu Võ Thần thét lên một tiếng, phát ra một kích khiến toàn bộ hư không chia ra làm hai, sức mạnh to lớn, hủy thiên diệt địa bộc phát ra.
- Võ Thần Thập Nhị Kích.
Trường kích trong tay Long Hậu Võ Thần dường như có linh tính, thay đổi thất thường, biến ảo linh hoạt, chiêu nào chiêu nấy vô cùng quỷ dị, mũi nhọn trường kích đâm thủng hư không, tạo ra hơi nước, hơi nước dày đặc, hướng tới xung quanh Lâm Phàm.
Từng vòng xoáy pháp lực bao vây Lâm Phàm.
- Cũng có chút năng lực đấy.
Lâm Phàm không ngừng né tránh, đối với thực lực của Long Hậu, dần hiểu biết, đích xác rất cường hãn.
- Hừ, năng lực? Nhìn ngươi làm sao chống lại.
- Bát Hoang Lục Hợp, Thiên Địa Thăng Long.
Long Hậu Võ Thần quát một tiếng, hai tay cầm trường kích hướng về đại địa.
Ầm ầm!
Đại địa nứt toác, hàng vạn con Cự Long phi thăng mà lên, mỗi một con Cự Long đều giống như trường kích trong tay nàng, cắt rời hư không, mang theo thần uy vô hạn hướng về Lâm Phàm.
- Vĩnh hằng thân thể, vĩnh hằng bất diệt.
Cả người Lâm Phàm run lên, một luồng pháp lực tinh thuần quấn quanh thân thể, tỏa ra từng luồng quang mang lập loè, mỗi một con Cự Long oanh kích lên thân thể hắn, đều tạo nên từng trận gợn sóng.
Long Hậu Võ Thần sát ý hiện lên, vung trường kích một cái, hư không rung động, một luồng ý chí Hợp Nhất Bát Hoang từ bốn phương tám hướng vọt tới, ngàn vạn đạo pháp tắc quấn quanh một kích này.
Lông mày Lâm Phàm ngưng lại, đấm ra một quyền như Thiên Quân oanh kích, thế không thể đỡ, bên trong nắm đấm này, có vô số Thiên Tai thần linh, tức giận rít gào, nơi quyền đầu đi qua, tất cả sinh cơ đều bị phá diệt, không còn sót lại chút gì.
Leng keng!
Thanh âm nổ tung rung động thiên địa, chu vi mấy vạn dặm xung quanh cuộc chiến bắt đầu mất ổn định.
Hư không nghịch lưu cuồng bạo dâng trào, cắn nuốt, xé rách tất cả những thứ xung quanh.
Hai người chiến đấu, dù một chút khí thế cũng khiến Thánh Linh khí trong hư không cuồng bạo.
Tứ đại Long Đế nhìn một màn trước mắt, khiếp sợ vạn phần, bọn họ không nghĩ tới tên Nhân tộc này lại có thể cùng Long Hậu đánh tới trình độ này.
- Em gái, nên cẩn thận rồi, Đồ Long bảo đao của ca ca sắp tới đó.
Lâm Phàm cầm Đồ Long bảo đao trong tay, bổ về Long Hậu Võ Thần, Đồ Long bảo đao cũng không phải bảo bối gì, nhưng nó lại có sức mạnh áp chế trời sinh với Cự Long tộc.
Thực lực Long Hậu Võ Thần vẫn luôn bị áp chế, nội tâm nàng loạn nhịp không thể phát huy ra chiến lực mạnh nhất. Nó mê hoặc tâm trí của nàng.
- Đồ Long bảo đao này quyết không thể lưu, nhất định phải hủy diệt.
Long Hậu Võ Thần thầm nghĩ, nhưng động tác trong tay cũng không ngừng lại, Long lực mênh mông vô hạn dâng trào.
Trong chớp mắt, trong đất trời giống như Long Giới, vạn ngàn Cự Long bay lên, lên tức giận rít gào.
- Hừ, xem ra bổn thiếu gia phải thi triển ám chiêu rồi.
- Long Hậu Võ Thần đích xác rất mạnh, nếu như không phải Đồ Long bảo đao có hiệu quả áp chế, chỉ sợ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh xấu.
Trong lòng Lâm Phàm rõ ràng, thực lực của đối thủ rất mạnh, pháp lực rất tinh thuần.
Thế nhưng, có Đồ Long bảo đao, Lâm Phàm không sợ hãi những thứ này.
Dạy dỗ, nhất định phải dạy dỗ lại nàng ta.
Nếu như thu phục được Long Hậu Võ Thần, sau đó để nàng tu luyện Tổ Long Luân Hồi Thuật, hiệu quả tất nhiên sẽ vô cùng kinh khủng.
Thế nhưng Long Hậu Võ Thần xinh đẹp như hoa thế này, chắc phải biến thành les mất thôi.
Giờ khắc này, Lâm Phàm hắn nhất định phải nhanh chóng bắt được Long Hậu.
Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên tạm thời không có đất dụng võ, nhưng Đại Phàm Ca chi linh lại vô cùng diệu dụng.
Trong chớp mắt, Lâm Phàm xuất ra ngàn vạn chưởng, thiên địa biến thành một màu xám tro.
Đại Phàm Ca chi linh bay khắp bên trong đất trời, thả ra vô số sương mù.
Lông mày Long Hậu ngưng lại, cũng không để những thứ sương mù này trong mắt.
- Nhân tộc, đến cùng lai lịch của ngươi là như thế nào?
Long Hậu Võ Thần có chút kinh ngạc, không bắt Lâm Phàm lại. Cường giả như vậy tuyệt đối không phải là hạng người không có tiếng tăm gì.
Cổ Thánh Giới tuy lớn, thế nhưng thân là cường
giả, không thể không biết những thứ này.
Lâm Phàm thấy Long Hậu không phòng bị đối với “Đại Phàm Ca chi linh”, vui sướng nở nụ cười. ( sắp được ăn hàng..^_^)
- Em gái ngực lớn, ngươi hãy nghe cho kỹ, bản Đế là Lâm Phàm, thủ lĩnh Quân Khởi Nghĩa ở Thủ Hộ Chi Địa, từ nay về sau, ngươi hãy thần phục bản Đế đi, từ từ cảm thụ cuộc sống mới.
Lâm Phàm ngạo nghễ nói ra danh tính, sau đó không nói nhảm nữa, trong nháy mắt xuất thủ.
Theo Lâm Phàm tính toán, phải làm cho nàng hoạt động càng nhiều càng tốt, chờ “Đại Phàm Ca chi linh” hoàn toàn nắm giữ nội tâm của nàng, đó là thời điểm bổn thiếu gia thắng lợi.
Chờ sau khi Long Hậu Võ Thần bị “Đại Phàm Ca chi linh” kích thích dục vọng, Lâm Phàm tự nhiên cũng có hậu thủ, tuyệt đối không để việc của Thủy Hỏa Đại Đế lần thứ hai phát sinh.
Chuyện kia đối với Lâm Phàm mà nói, là một sự sỉ nhục.
Sỉ nhục lớn lao.
- Thần Võ Bát Hoang.
Đúng lúc này, khí tức Long Hậu Võ Thần bạo tăng.
Hiển nhiên, thời gian dài như vậy mà không bắt được Lâm Phàm, đã khiến nàng có chút nóng nảy.
- Rốt cục cũng sử dụng tuyệt chiêu.
Lâm Phàm dám cam đoan, Long Hậu Võ Thần nhất định đã đạt được bảo tàng gì đó, nếu không phải vậy thì sao có khả năng hung mãnh như thế.
Hơn nữa, võ đạo thần thông thi triển ra, không phải là công pháp của Cự Long nhất tộc, hiển nhiên có cơ duyên nào khác.
-Hửm~
Thời điểm khí tức của Long Hậu Võ Hậu bành trướng tới đỉnh phong, nàng đột nhiên phát hiện dị trạng, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ.
- Ngươi...
Long Hậu Võ Thần chỉ vào Lâm Phàm, lộ vẻ không dám tin tưởng.
Trong đầu Long Hậu Võ Thần có một loại dục vọng, không thể kháng cự, đang mạnh mẽ chiếm lĩnh nội tâm của nàng.
- Ngươi cái gì mà ngươi, có phải cảm thấy bổn thiếu gia, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, nên hiện tại rất muốn tới bên cạnh bổn thiếu gia hay không?
Lâm Phàm nhìn tình huống lúc này, không khỏi cười lên.
Tác dụng của “Đại Phàm Ca chi linh”, Lâm Phàm đã sớm thuộc lòng, thậm chí nếu có thay đổi gì, Lâm Phàm cũng rõ ràng như lòng bàn tay.
Loại cảm giác tuyệt vời kia, nếu như không tự thể nghiệm, mãi mãi cũng không thể cảm nhận được.
- Long Hậu làm sao vậy? Sao khí tức lại tán loạn?