Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Lâm Phàm vỗ ra một chưởng, pháp lực tuôn trào hóa thành một tôn thần linh, sau đó xoay tay trấn áp huyết nhục của Hồ tộc Lão tổ.
Ngàn vạn cành cây Ngô Đồng Thần Thụ đâm vào đoàn máu thịt này.
- Một khối huyết nhục mà cũng muốn lật trời, thực là si tầm vọng tưởng, muốn giết Lâm Phàm ta, thì phải trả giá thật lớn.
Lâm Phàm lạnh lùng nói, sau đó bắt đầu tiếp thu cỗ pháp lực cuồn cuộn không ngừng truyền vào này.
Hồ tộc Lão tổ thân là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị, thực lực bản thân cực kỳ cường hãn, mỗi một khối huyết nhục đều là một thế giới nhỏ, pháp lực trong mỗi tế bào có thể biến ảo thành một đầu pháp lực Cự Long.
Cường giả loại này, chỉ có thể gặp không thể cầu, nếu như có thể chém giết một tên vậy thì một bước lên trời.
Lúc trước mình hàng phục những lão già kia, dù cảnh giới là Vĩnh Hằng Thần Vị, nhưng nếu so sánh với Hồ tộc lão tổ thì cách biệt nhiều lắm.
Nếu mang ra so sánh tương đối với nhau, thì lão tổ Hồ tộc và những lão giả kia đều như biển rộng vô tận, nhưng nước biển trong đó lại khác nhau một trời một vực.
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường 100000.”
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường 100000.”
...
- Quả nhiên, cảm giác hết sức thoải mái.
Luyện hoá một khối nhỏ huyết nhục mà có thể tăng cường nhiều kinh nghiệm như vậy, nếu như có thể chém giết hắn, không muốn phi thiên cũng không được.
Thế nhưng Lâm Phàm biết, chuyện như vậy không thể tham làm được, đồng thời áp lực trở càng nặng hơn trên người hắn.
Hóa ra, mình giống như ếch ngồi đáy giếng nhìn ra bên ngoài, vốn cho rằng Chí Cao đã rất mạnh mẽ, nhưng không nghĩ đến, có người cường đại hơn.
Khí tức thần bí vừa rồi, so với Chí Cao càng thêm khủng bố, chẳng lẽ là những tên Chí Cao khác hay sao?
Cổ Thánh Giới có tám đại Chí Cao, điều này chưa bao giờ thay đổi, ngoại trừ Tuyên Cổ đã ngã xuống thì bảy vị Chí Cao khác đều là những lão quái vật tồn tại không biết bao nhiêu tuế nguyệt.
Không thể xem thường được.
Ầm! Ầm!
Vào lúc này, khí linh cùng công pháp chi thần trong Động Thiên phát ra một tiếng động, sau đó sinh ra biến hóa, dưới tác dụng của đoàn huyết nhục kia, tiến hành thoát biến.
Mạt Nhật Thiên Tai Thần Quyền!
Nhất Chỉ Tịch Diệt!
Các loại công pháp đều sinh ra biến hóa, mỗi một vị công pháp chi thần lần nữa thoát biến.
- Thiện tai! Thiện tai!
Môn công pháp Mạt Nhật Thiên Tai Thần Quyền này tiến hóa nhanh nhất, chỉ sợ cùng với hoàn cảnh xấu có quan hệ rất lớn.
Đối với sinh linh các chủng tộc Đại Thiên thế giới mà nói, thì Cổ Thánh Giới chính là một hồi tai hoạ, mà bên dưới loại khí vận này, Mạt Nhật Thiên Tai Thần Quyền rút lấy thiên tai vô biên vô tận của Cổ Thánh Giới, không ngừng tiến hóa.
Ầm ầm!
Một pho Thiên Tai chi thần cao vạn trượng xuất hiện, chân đạp cự xà màu đen dữ tợn, trong tay cầm thiên tai phong hỏa, quanh thân có khí tức hủy diệt vô biên vô tận vờn quanh.
Một đôi mắt màu đen bao quát chúng sinh, đè những công pháp chi thần khác không nhấc đầu lên nổi.
- Thiên Tai thần linh, như vậy là được rồi đừng quá càn rỡ.
Chân mày Đại Phàm Ca chi thần cau lại, có chút không thích khi Thiên Tai thần linh càn rỡ, những công pháp chi thần khác bị đè ép thở hổn hển, hiển nhiên có chút tức giận.
- Đại ca, không phải, vừa rồi ta có chút kích động quá.
Thiên Tai thần linh vênh váo, thô bạo cuồng ngạo vô song, nhưng vào lúc này cũng phải cúi đầu khom lưng với Đại Phàm Ca chi linh, như rất sợ hãi.
- Ân!
Đại Phàm Ca chi linh yên lặng gật đầu.
Rất nhiều công pháp chi linh bên trong đều lấy Đại Phàm Ca chi linh làm đầu.
...
Lâm Phàm đối với điều này không để trong lòng.
Mà đưa mắt nhìn sang tượng đá của Võ Đế Tông.
Tông chủ Vân Tông nói với mình tượng đá này là một bảo bối, thì nhất định là bảo bối.
Hơn nữa Vân Tông chủ cũng muốn mình dùng hết sức mang bảo bối này đi, không để Võ Đế Tông lưu lại.
Kế vặt này sao có thể qua được mắt Lâm Phàm.
“Keng, chúc mừng phát hiện tượng đá Võ Đế chân thân.”
“Tượng đá Võ Đế chân thân: Có thể luyện hóa thành đệ tam Nguyên Thần.”
- Không nghĩ đến sẽ là vật này.
Sắc mặt Lâm Phàm vui vẻ, không ngờ lại có chuyện này.
Nếu như trước kia, Lâm Phàm sẽ không biết diệu dụng của thứ này, thế nhưng từ khi xem hết điển tịch của Vân Tông thì đối với bất kỳ chí bảo nào Lâm Phàm cũng thuộc lòng.
Khi đạt đến Thần Thiên Vị tầng năm Nguyên Thần cảnh, có thể ngưng luyện ra đệ nhị Nguyên Thần, đệ nhị Nguyên Thần cùng bản thể giống hệt nhau, không ngừng trở nên mạnh mẽ, bản thể mạnh thì đệ nhị Nguyên Thần sẽ mạnh theo.
Đối với người thường mà nó,i nếu như không tìm được bảo bối cường đại thì đời này cũng chỉ dừng bước tại đệ nhị Nguyên Thần mà thôi.
Thế nhưng, nếu như có thể tìm thấy chí bảo, thì có thể mượn nó mà tu luyện ra đệ tam Nguyên Thần.
Mà tượng đá Võ Đế thích hợp để làm đệ tam Nguyên Thần.
Đây chính là một bảo bối trọng yếu của thiên địa, dù ở Cổ Thánh Giới cũng không thể gặp nhiều.
Lâm Phàm không nghĩ Vân Tông chủ dĩ nhiên sẽ đưa cho mình.
- Vân Tông chủ, ngươi quả nhiên là một người tốt, cái ân tình này ta nhớ kỹ. Lâm Phàm cảm thán nói.
- Nguyên Thần phân liệt, đệ tam Nguyên Thần ngưng!
Lâm Phàm cùng đệ nhị Nguyên Thần liên hệ lẫn nhau, thần thức một phân thành ba giao hoà.
- Pháp lực rót vào.
Ngón tay Lâm Phàm hướng về hư không bắt một cái, vô số pháp lực Cự Long tràn vào tượng đá kia.
Trong chớp mắt, tâm thần Lâm Phàm đột nhiên rung động mạnh, thời điểm hắn tiến vào trong tượng đá thì bất chợt có một luồng ý niệm đột nhiên bạo phát.
- Ta chính là Võ Đế, võ đạo chi thần, võ đạo chi tổ.
Cỗ ý niệm này trong nháy mắt biến ảo thành một nam tử, nam tử này đỉnh thiên lập, địa khí tức ác liệt, dù chỉ là một luồng thần niệm, nhưng ánh mắt vẫn rất bá đạo.
- Ngươi là ý niệm của Võ Đế?
- Không sai, ngươi muốn đem bản Đế luyện hóa thành đệ tam Nguyên Thần thì phải nhìn ngươi có bản lãnh này hay không. Võ Đế không giận mà uy nói.
- Mẹ nó chứ!
Lâm Phàm không nghĩ đến còn có sát hạch thế này, nhất thời không thể nhẫn nhịn mà động thủ, trong nháy mắt, một quyền đánh tới đầu Võ Đế.
- Có hoa không quả yếu ớt, bản Đế có Bắc Đẩu bất diệt thân, không gì xuyên thủng.
Võ Đế nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân tỏa ra kim quang.
Ầm!
- Bản Đế thất bại nhanh như vậy!
- Ngu ngốc không biết trời cao đất dày.
Lâm Phàm tay cầm Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên, bất đắc dĩ lắc đầu nói.
Lâm Phàm vốn muốn dùng một quyền trấn áp Võ Đế, nhưng không nghĩ tên này vận chuyển công pháp thân thể cố gắng đón đỡ một chiêu của mình. Tình huống như thế nếu không dùng Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên thì là đồ ngốc rồi.
Trong nháy mắt, ý niệm Võ Đế tiêu tán, pháp lực thông suốt không có trở ngại gì nữa.
Giờ đây, Lâm Phàm cảm nhận được một cỗ huyết mạch khác có khí tức tương liên với mình.
- Đệ tam Nguyên Thần, ngưng!
Lâm Phàm hét lớn một tiếng, tượng đá Võ Đế chân thân đột nhiên mở ra hai con mắt, toả ra một đạo tinh quang lấp loé.
Cái khuôn mặt kia từ từ biến hóa, cuối cùng giống Lâm Phàm như đúc, thậm chí ngay cả khí tức cũng giống hệt nhau.
- Thần Thiên Vị tầng năm Nguyên Thần cảnh.
- Ha ha, không sai không sai, không nghĩ đến tự nhiên lại có hai cái Nguyên Thần. Trong lòng Lâm Phàm mừng rỡ.