Ở thời khắc này, Lâm Phàm đã bạo phát toàn lực để Uy Quân Vương thấy rõ, kết cục của kẻ dám coi thường tiểu gia là bi ai tới cỡ nào. Cho tới lúc này hắn vẫn không biết vì sao Uy Quân Vương lại đột nhiên đồng ý, nhưng mà không nghĩ nhiều nữa. Có đôi lúc, vận khí cũng là một loại thực lực. Có thể là Uy Quân Vương nhìn thấy hắn quá tuấn tú, đẹp trai, không có cách nào chống lại được sự mê hoặc của của mình. Nên mới đột nhiên đổi ý cũng khó nói lắm à. Một phần ngàn giây lại trôi qua. Lâm Phàm liền vung tay trái ra, trong nắm tay kia phảng phất ẩn chứa sức mạnh vô tận và tốc độ không gì sánh kịp, vượt qua tất cả, đánh vỡ không gian. Không cho Để Uy Quân Vương bất kỳ cơ hội phản ứng nào.
- Đi ra đi, Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên.
- Đã hết giờ rồi.
Trong chớp mắt, Uy Quân Vương chợt quát một tiếng, một luồng uy thế ngập trời từ trên người hắn bạo phát ra. Trong tròng mắt, liền có một đạo tinh quang lấp loé, phảng phất như hắn không cần động thủ. Chỉ dựa vào một đạo ánh mắt này liền có thể chém giết mấy ngàn vạn lần tên giun dế ở trước mắt này.
Đùng!
Một thanh âm lanh lảnh vang lên, vang vọng cả bầu trời, truyền vào trong tai Lâm Phàm.
- Ngươi!
Uy Quân Vương vừa muốn động thủ, nhưng lại phát hiện đầu óc của mình đột nhiên quay cuồng, thần trí đột nhiên mơ hồ.
- Lạch cạch, Uy Quân Vương đột nhiên nằm xỉu ở trên mặt đất.
- Ha ha ha ha ha ha…
Lâm Phàm nhìn thấy tình cảnh trước mắt, nhất thời cười không khép miệng lại được.
- Uy Quân Vương, ngươi là đồ rác rưởi, còn giả vờ trâu bò với tiểu gia.
Nhìn Uy Quân Vương uy nghiêm tuyệt thế, bây giờ lại nằm như một con chó chết ở trước mặt mình. Cảm giác thật là sảng khoái. Siêu cấp BOSS có tu vi Thiên Vị Thần tầng bảy Vạn Pháp Quy Nhất a, giờ khắc này lại nằm ở dưới chân của tiểu gia.
- Thật là hạnh phúc!
Lâm Phàm ngửa mặt lên trời, trong mắt như sắp khóc. Cảm thán nói. Ngẫm lại tiểu gia bước được đến nước này đâu có dễ dàng, thật sự muốn cảm ơn cha mẹ, các đồng nghiệp, người qua đường A,… Sau khi cảm tạ hết tất cả các sinh vật trên thế gian, Lâm Phàm lập tức đạp trên mặt Uy Quân Vương một cước, một tay chống nạnh tạo dáng. Nếu như hiện tại có khán giả ở đây thật là tốt biết bao a. Đáng tiếc hiện giờ chỉ có Lâm Phàm và Uy Quân Vương.
- Uy Quân Vương, bản tọa đã từng nói với ngươi,trong vòng hai chiêu sẽ để ngươi ngỏm củ tỏi mà. Làm sao, ngươi hiện tại có phục hay không?
Lâm Phàm thoải mái cười một tiếng.
Tuy rằng hiện tại hắn đang lầm bầm lầu bầu một mình, thế nhưng Lâm Phàm lại cảm thấy cái cảm giác này thực sự là quá tuyệt.
- Để ta xem bản lãnh của ngươi nào.
Lâm Phàm sờ sờ cằm, lập tức lấy ra Vĩnh Hằng Chi Phủ, sau đó đột nhiên bổ vào đầu của Uy Quân Vương một cái. Vĩnh Hằng Chi Phủ vô cùng sắc bén, gần như không thể phá vỡ. Thế nhưng khi chém vào đầu của Uy Quân Vương, lại có một tiếng leng keng, giống như chém vào một khối thép. Những đốm lửa văng tứ tung, chỉ để lại trên đầu Uy Quân Vương một vệt màu trắng nhạt.
- Thật là cứng, Uy Quân Vương quả nhiên là cường giả tuyệt đỉnh trong Cổ tộc, sức phòng ngự của thân thể hắn quả là nghịch thiên.
Lâm Phàm tiếp tục thí nghiệm thêm vài lần nữa, nhưng vì đẳng cấp chếnh lệch quá nhiều, nên vẫn không thể phá vỡ cơ thể của Uy Quân Vương được.
- Khà khà, quả là cơ hội hiếm có à, trước hết phải đem hắn ra luyện tay nghề một chút mới được.
Trong mắt Lâm Phàm liền lấp loé tinh quang.
- Có một con BOSS lớn như vậy, nếu giết chết nó ngay thì thật là lãng phí. Tiểu gia phải tận dụng triệt để nha.
Lâm phàm lập tức thi triển tất cả các loại công pháp đến nay còn không có thăng cấp như Xoay Chuyển Càn Khôn, Hủy Diệt Chi Cước, Hắc Hổ Đào Tâm,.... Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, nếu như không cố gắng tận dụng, thì thật là lãng phí.
- Ba đầu sáu tay Pháp Tướng ma thân.- Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương.
- Tịch Quang, Long Huyền.
- Thượng Cổ Đại Yêu.
- Tất cả đều đi ra cho ta.
Lâm Phàm rất ghét lúc mình luyện công lại không có khán giả cổ vũ. Nhưng bây giờ ở chỗ này lại không có ai nên chỉ đành đem tất cả khí linh gọi ra để làm khán giả.
- Đây là?
Tuyệt Vọng Hầu Tịch Quang cùng Long Huyền vừa ra tới nơi liền nhìn thấy Uy Quân Vương nằm trình ình ở đó, vẻ mặt vô cùng khiếp sợ hỏi.
- Như thế nào, có thấy chủ nhân của các ngươi lợi hại hay không? Loại tiểu nhân vật như Uy Quân Vương, bổn tọa mới dọa một cái thì hắn đã ngất xỉu rồi.
Lâm Phàm vung mái tóc dài của hắn, nói một cách rất là cao sang thoát tục.
- Chủ nhân quá lợi hại.
Hai người Tuyệt Vọng Hầu yên lặng gật gật cái đầu. Bọn họ không nghĩ tới chủ nhân lại lợi hại như vậy? Ngay cả Uy Quân Vương cũng không phải đối thủ, thực sự là khủng bố đến cực điểm a. Lôi Đình Điều Giáo Pháp Vương nhìn thấy tu vi của Uy Quân Vương, lập tức lộ ra vẻ tham lam. Cái roi trong tay từ từ nắm chặt lại. Trong lòng kích động không thôi, hắn muốn tự mình dạy dỗ Uy Quân Vương.
- Ngươi đừng nghĩ tới chuyện dạy dỗ hắn.
Lâm Phàm trực tiếp loại bỏ ý nghĩ của Lôi Đình Pháp Vương. Nếu như hắn tỉnh lại, thi chỉ̀ có trời mới biết Uy Quân Vương sẽ làm ra chuyện gì? Coi như hắn trúng Xoay Chuyển Càn Khôn, Hắc Hổ Đào Tâm và Hủy Diệt Chi Cước thì đến tận bây giờ vẫn không có bị sao. Lâm Phàm không biết Uy Quân Vương có còn hậu chiêu hay không? Nếu như hắn bỏ qua cơ thể của hắn, lấy hình thái nguyên thần chui ra giết mình thì chuyện sẽ không còn vui nữa rồi. Vì lẽ đó, Lâm Phàm quyết sẽ không mạo hiểm. Thượng Cổ Đại Yêu liếc mắt nhìn Uy Quân Vương, sau đó liền quay sang nhìn chỗ khác. Đối với Thượng Cổ Đại Yêu mà nói thì cường giả cỡ như Uy Quân Vương còn không lọt nổi vào mắt xanh của hắn. Có thể lọt vào hắn mắt cũng chỉ có Cổ Tộc Chí Cao.
- Khà khà.
Lâm Phàm lúc này cười rất vui vẻ, đi tới đi lui xung quanh người của Uy Quân Vương, cẩn thận xem xét.
- Ồ, có chiếc nhẫn trữ vật.
Lâm Phàm lập tức thay đổi sắc mặt, liền đem chiếc nhẫn trữ vật của Uy Quân Vương lấy xuống. Cường giả cỡ như Uy Quân Vương khẳng định là có rất nhiều bảo bối. Thời điểm Lâm Phàm mở chiếc nhẫn trữ vật của Uy Quân Vương ra, hắn ngay lập tức bị đồ vật bên trong làm cho mù mắt chó. Ở bên trong chiếc nhẫn trữ vật của Uy Quân Vương có vô số Đạo khí chất thành đống, các loại bảo bối khác thì nhiều vô sô kể, đủ mọi chủng loại. Nhưng ngay lúc Lâm Phàm đang hưng phấn, thì số Đạo khí cùng bảo bối ở bên trong chiếc nhẫn trữ vật của Uy Quân Vương lại đột nhiên phát ra ánh sáng. Phảng phất như khí linh đã cảm giác được người mở chiếc nhẫn trữ vật ra là người ngoài, nên muốn tấn công Lâm Phàm. Lâm Phàm không chút do dự, trực tiếp đóng chiếc nhẫn trữ vật lại.
- Đúng là hù chết người nha.
Lâm Phàm cảm nhận được từng đạo từng đạo hàn mang ở trong chiếc nhẫn chứa đồ, âm thầm lau mồ hôi trán một cái. Nếu như để đám này khí linh này lao ra, mình tuyệt đối sẽ ngỏm củ tỏi a.
- Ai, chỉ có thể nhìn, không thể sờ, thật là tức mà.
Lâm Phàm xì một tiếng, điều đó cũng không quan trọng nữa rồi. Chỗ tốt lớn nhất mà hắn thu được chính là Uy Quân Vương. Còn đồ vật ở trong chiếc nhẫn trữ vật, thì cứ chờ tới thời điểm thực lực tăng cường đã, rồi lại nghĩ cách trấn áp toàn bộ khí linh ở bên trong đó.
- Bắt đầu luyện công thôi.