Lâm Phàm đạp trên hài cốt của những tên Cổ Tộc, sải bước đi tới, tiến vào bên trong Tuyệt Vọng Thành.
Thượng cổ đại yêu há miệng như muốn nuốt chửng thiên địa, nuốt toàn bộ những Cổ Tộc này vào miện. Những Cổ Tộc này đối với thượng cổ đại yêu mà nói đều là vật đại bổ.
Yêu Thành sau khi hấp thu nhiều Cổ Tộc như thế, khí tức đang không ngừng tăng lên.
Lâm Phàm kiểm tra một hồi kinh nghiệm của mình, đúng là cũng không tồi. Tuy nói tu vi của những tên Cổ Tộc này không hề cao, nhưng cũng may số lượng khá nhiều nên có thể bù đắp một chút. Những binh sĩ Cổ Tộc phổ thông,dĩ nhiên cũng chỉ tăng cường mười điểm kinh nghiệm, rất đáng thương a.
Sau khi tiến vào Lâm Phàm Tuyệt Vọng Thành thì lông mày cũng hơi hơi ngưng lại. Tuyệt Vọng Thành quả thực giống như tên gọi của nó, tràn đầy sự tuyệt vọng.
Thậm chí sự tuyệt vọng đều đã ngưng tụ thành từng viên to bằng hạt đậu tương. Những tuyệt vọng châu này đều là do các sinh linh của đại thiên giới tuyệt vọng nên mới kết tinh thành.
Ở trong thành sinh linh đại thiên giới chịu đủ dằn vặt, hy vọng tàn lụi, cuối cùng sinh thành vô cùng vô tận tuyệt vọng.
“Rốt cuộc cần phải bị tra tấn đến mức nào mới có thể ngưng tụ thành loại tuyệt vọng châu này.”
Lâm Phàm nhìn những cái này, trong lòng âm thầm lấy làm lạ, những thứ đồ chơi này ở Huyền Hoàng Giới hắn chưa bao giờ gặp phải. Cổ Tộc quả nhiên rất là biến thái, ngay cả thứ này mà cũng có thể tạo ra.
Bất quá càng để Lâm Phàm nghi ngờ chính là mình tạo thành động tĩnh như vậy rồi Tuyệt Vọng Hầu vẫn chưa hề đi ra.
Chẳng lẽ là Tuyệt Vọng Hầu dám xem thường tiểu gia? Cho rằng tiểu gia chỉ là một con giun dế, còn không cần tự mình ra tay.
Nếu không đi ra, vậy thì tiểu gia sẽ diệt Tuyệt Vọng Thành. Đến lúc đó coi như không muốn ra thì cũng phải đi ra.
Với tu vi bây giờ của Lâm Phàm thì phải cần vô số kinh nghiệm mới có thể thăng cấp. Vì vậy mà cần phải xử lí được những boss như Tuyệt Vọng Hầu mới có thể thăng cấp nhanh được.
Càng đánh càng mạnh, đây chính là chân lý của hệ thống.
Mà đúng lúc này, Lâm Phàm phát hiện ở bên trong Tuyệt Vọng Thành có bốn toà tháp nhọn đứng vững vàng cao vút tới tận mây xanh. Những cái tháp nhọn kia nhìn qua tưởng là bình thường không có gì lạ, thế nhưng vào đúng lúc này, bên trên mỗi một toà tháp đều có khói đen khuếch tán. Sau đó liền có bốn đạo lưu quang xé rách bầu trời, hướng về Lâm Phàm bay tới.
- Tứ đại Quân đoàn trưởng đến rồi, tử kỳ của tên Nhân tộc này đến rồi.
Những tên Cổ Tộc may mắn còn sống dưới đợt công kích vừa rồi nhìn thấy bốn đạo lưu quang này thì lập tức hưng phấn.
Đó là đại thần trong lòng Cổ Tộc bọn chúng, coi như là Tuyệt Vọng Hầu cũng vô pháp so sánh.
Bởi vì Tuyệt Vọng Hầu không phải là Cổ Tộc, bọn chúng tuy rằng sợ Tuyệt Vọng Hầu, thế nhưng sẽ không thể có sự kính trọng dành cho hắn.
Mà tứ đại Quân đoàn trưởng đều là Cổ Tộc a, mỗi một người tu vi đều cực kỳ cường hãn. Cho tới nay chỉ luôn trấn thủ ở bên trong Tuyệt Vọng Thành.
“Cao thủ đã đến.” Lâm Phàm cảm nhận được khí tức bên trong bốn đạo lưu quang, vẻ mặt hơi có chút nghiêm nghị.
Không đơn giản, bốn tên Cổ Tộc này không đơn giản a.
Ầm!
Bốn đạo lưu quang rơi xuống đất, khiến cho đại địa cũng phải rung chuyển.
Ở trong mắt Lâm Phàm, bốn đạo lưu quang này liền hiện ra chân thân. Bốn tên Cổ Tộc, nhìn thoáng qua liền biết chúng tuyệt không phải bình thường, đặc biệt là hơi thở kia, khiến cho lòng người thấy sợ hãi.
“Hoang Thiên Vị đại viên mãn.”
Lâm Phàm nhìn thấy tu vi của tứ đại quân đoàn trưởng, tâm thần cũng là ngưng lại, cảm giác thấy hơi khó giải quyết.
Bốn tên Cổ Tộc này thân cao mười mấy trượng, da đen kịt, toàn thân được che kín bằng từng miếng vảy giáp. Những vảy giáp này phát ra ánh sáng lộng lẫy, có vẻ rất là bất phàm.
- Ân, thượng cổ đại yêu. Đệ nhất Quân đoàn trưởng Cổ Hải Thiên nhìn thấy người khổng lồ kia đứng sau lưng Lâm Phàm. Vẻ mặt cũng hơi hơi ngưng lại, sau đó lưu luyến nở nụ cười,
- Đáng tiếc đã bị luyện chế thành Khí Linh.
- Nhân tộc, lá gan của ngươi rất lớn, dám đến Tuyệt Vọng Thành làm càn. Quân đoàn số hai Cổ Chấn Thiên chợt quát một tiếng, nhất thời hình thành một cỗ sóng âm cường đại. Những cỗ sóng âm giống này giống như lợi kiếm, ngay lập tức xé rách hư không ra.
- Phi thăng bốn tháng mà đã có thực lực thế này, thật sự đúng là kinh người. Tuy nói không biết ngươi có cơ duyên gì, thế nhưng ngươi lại dám đi tới nơi này, như vậy kết cục của ngươi chỉ có một, chính là chết. Đệ tam quân đoàn trưởng Cổ Phách Thiên nói ra.
- Kẻ nhân tộc ngu xuẩn, khiêu khích uy nghiêm Cổ Tộc, kết cục nhất định cực kỳ thê thảm. Đệ tứ quân đoàn trưởng Cổ Trảm Thiên nói ra.
- Nhớ kỹ tên của chúng ta.
- Đệ nhất quân đoàn trưởng, Cổ Hải Thiên.
- Đệ nhị quân đoàn trưởng, Cổ Chấn Thiên.
- Đệ tam quân đoàn trưởng, Cổ Phách Thiên. - Đệ tứ quân đoàn trưởng, Cổ Trảm Thiên.
Thời khắc này, bốn đại Quân đoàn trưởng chợt quát một tiếng, khí tức xông thẳng đến trời xanh. Tựa như tuyệt thế Chiến Thần, vẻn vẹn một cái ánh mắt cũng có thể khiến người khác sợ hãi tè ra quần.
Lâm Phàm nhìn này bốn người, trong lòng nở nụ cười, tuy nói lát nữa có thể sẽ có một hồi ác chiến. Thế nhưng hắn rất muốn hỏi một câu. “Lão thiên gia sao lại có thể tha thứ cho các ngươi được nhỉ?”
Không phải trấn thiên thì chính là trảm thiên.
Nếu tiểu gia là lão thiên gia thì tuyệt đối sẽ dùng sấm sét đánh các ngươi tan xác mới thôi.
...
- Tứ đại quân đoàn trưởng đã trăm năm chưa từng xuất hiện. Không nghĩ tới bây giờ dĩ nhiên bởi vì một tên Nhân tộc mà phải điều động toàn bộ, thật sự là bất khả tư nghị.
- Tứ đại quân đoàn trưởng thật quá uy vũ, tên Nhân tộc này chết chắc rồi.
Các Cổ Tộc nhìn tứ đại quân đoàn trưởng đỉnh thiên lập địa, trong lòng vô cùng vui mừng. Ở trong mắt bọn chúng, kết cục của tên nhân tộc kia vào lúc này đã được quyết định, chính là chết.
Đối với tất cả sinh linh đại thiên giới lại là triệt để mất đi hi vọng.
Tứ đại quân đoàn trưởng của Tuyệt Vọng Thành, mỗi một người đều không yếu hơn so với Tuyệt Vọng Hầu. Bọn họ tuy rằng bị Cổ Tộc giam cầm ở đây, thế nhưng đối với tứ đại quân đoàn trưởng cũng có hiểu biết nhất định.
Tứ đại quân đoàn trưởng mỗi một tên đều là tồn tại có khả năng hủy thiên diệt địa a, đó là tồn tại không ai có thể ngăn cản.
Không còn hy vọng, hết thảy đều xong đời.
Ầm!
Đúng lúc này, một đạo khí tức đột nhiên tràn ngập ở bên trong trời đất, cả Thương Khung đều phảng phất bị luồng hơi thở này xuyên thủng.
Các sinh linh chủng tộc của đại thiên giới cảm nhận được luồng hơi thở này thì vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì dưới cái nhìn của bọn họ, luồng hơi thở này thật sự là quá mạnh mẽ. So với tứ đại Quân đoàn trưởng cũng không thua kém bao nhiêu.
- Bản tọa là Nhân tộc Lâm Phàm, hôm nay sẽ tiêu diệt Tuyệt Vọng Thành. Lâm Phàm bước lên trước, vô thượng chiến ý đột nhiên từ trong cơ thể bộc phát ra.
Trận chiến đấu này, hắn muốn sử dụng toàn bộ thủ đoạn. Đối đầu tứ đại quân đoàn trưởng Cổ Tộc, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ không bất cẩn. Càng sẽ không lưu thủ, bởi vì bốn vị Cổ Tộc này là cường giả chân chính.
- Hê hê...
Tứ đại Quân đoàn trưởng giờ khắc này vẫn âm trầm nở nụ cười, thế nhưng trong lòng cũng là khiếp sợ không thôi.
Bọn họ cùng nhau đi ra, là bởi vì cảm nhận được khí tức của Thượng cổ đại yêu.Không nghĩ tới tên Nhân tộc này lại mạnh đến như vậy.
- Nhìn tên Nhân tộc nhỉ bé này, ta khinh thường ra tay, các ngươi ai lên trước.
- Ta cũng khinh thường ra tay.
- Cổ Trảm Thiên, ngươi lên trước đi.
...
Lúc này, tứ đại Quân đoàn trưởng phảng phất không đem Lâm Phàm để ở trong mắt.
Nhưng mà vừa đúng lúc đó, sắc mặt Lâm Phàm ngưng lại, bốn tên đại Quân đoàn trưởng này vừa mới nói không thèm ra tay lại đồng thời ra tay đánh lén.
- Hừ, không nghĩ tới Cổ Tộc cũng đê tiện như vậy. Lâm Phàm cười lạnh một tiếng, thân hình lấp loé.
Tứ đại Quân đoàn trưởng Cổ Tộc đồng thời ra tay đánh lén một tên Nhân tộc, truyền đi thì e rằng rất mất mặt.
Thế nhưng đối với tứ đại quân đoàn trưởng mà nói, tên này Nhân tộc vừa bộc phát ra khí tức rất mạnh. Hơn nữa hắn còn có Thượng cổ đại yêu.
Nếu như lấy được Thượng cổ đại yêu sau đem đó thôn phệ được thì rất có thể sẽ xung kích được cảnh giới Thiên Vị Thần, chân chính tiến vào con đường nghịch thiên.