Ba mươi chiếc Chiến Thuyền, lẳng lặng phiêu phù ở trên không.
Các cao thủ hàng đầu tông môn nhìn thẳng cái thân thể cao vút trong mây, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên ra tay làm sao.
Hung vật bực này, là lần đầu tiên họ được gặp.
Thượng cổ đại yêu, đây chính là bá chủ thượng cổ a.
- Yêu Hoàng, đây cũng không phải là thượng cổ, ngươi không nên tỉnh lại.
Lúc này Tông chủ Thánh Tông nhìn chăm chú thượng cổ đại yêu nói ra.
- Ha ha, một bầy kiến hôi bị Thiên khống chế, cũng dám quơ tay múa chân đối với bổn hoàng, bổn hoàng nghịch thiên đi lên, chinh chiến vạn cổ, hôm nay liền muốn tái hiện huy hoàng.
Tiếng nói từ Thượng cổ đại yêu như hồng chung, khiến cho hai tai mọi người bị chấn động đến tê dại.
- Các vị, hôm nay kính xin mọi người vứt bỏ tất cả khúc mắc hợp lực đối kháng với Yêu Hoàng, bằng không sinh linh Đông Linh châu nhất định bị đồ thán, không người nào có thể sống.
Yến Tông chủ nói ra.
Mà hết thảy việc này cũng không phải chuyện giật gân, thượng cổ đại yêu hút khí huyết nhân thần hồn, không ai có thể tránh khỏi.
- Được... Mọi người bên trên...
Vào đúng lúc này, ba mươi chiếc Chiến Thuyền đột nhiên bùng nổ ra một tia sáng chói mắt.
Trong chớp mắt, bên trên ba mươi chiếc Chiến Thuyền bắn ra từng đạo từng đạo cột sáng, những cái này là sử dụng toàn bộ lực lượng trên Chiến Thuyền.
Dù đã liều mạng hết sức, Chiến Thuyền tự nhiên vẫn chẳng có một chút tác dụng nào.
- Giun dế...
Thượng cổ đại yêu nhìn những cột sáng đang phóng tới kia, liền cười lạnh một tiếng, một chưởng vỗ ra, đem những cái cột sáng đó toàn bộ nắm chặt ở trong lòng bàn tay.
Vậy mà trên lòng bàn tay Thượng cổ đại yêu ngay cả một chút da lông đều không hề bị hư hao.
Đây là chênh lệch về mặt thực lực.
Dù cho thượng cổ đại yêu thực lực không như lúc đỉnh cao, nhưng bây giờ cũng không phải là Đại Thiên Vị có khả năng chống lại.
- Chết hết cho ta...
Thượng cổ đại yêu gào thét, quá nhiều giun dế làm cho trong lòng hắn buồn bực cực kỳ.
Một chưởng từ trên trời giáng xuống, một người nào đó trong các tông sắc mặt đại biến, sợi quy tắc phá thể ra muốn chống đối lại.
Nhưng là phía dưới một chưởng tuyệt đối đó, tên đệ tử kia trong nháy mắt liền bị vỗ nát bấy.
Người các tông thấy cảnh này, nội tâm vô cùng chấn động, từng cái từng cái cũng đều bạo phát ra huyết tính, đồng thời cũng càng thêm chú ý phối hợp.
Không phải vậy thì chỉ có mà xếp hàng từng cái một cho thượng cỗ đại yêu đánh tan.
...
- Các ngươi làm sao lại đến?
Đang lúc này, Thái Thượng trưởng lão Vô Nhai thấy được những đệ tử kia.
- Trưởng lão, chúng ta không muốn ngồi chờ chết.
Mạnh Hạo nói ra.
- Không sai.
Đám người Kiếm Vô Địch, Lỗ Viêm, Tông Hận Thiên mở miệng nói ra.
Tuy thực lực không có đạt đến cảnh giới Đại Thiên Vị, thế nhưng vô luận như thế nào, cũng sẽ không thể như vậy mà ngồi chờ chết.
Thái Thượng trưởng lão Vô Nhai nhìn mọi người, cuối cùng gật gật đầu, sau đó đi theo phía sau Tông chủ:
- Các ngươi từng người cẩn thận.
Thời khắc này, bên trong hư không, lôi đình lấp loé, sợi quy tắc nằm dày đặc trong hư không, thiên địa chân nguyên triệt để cuồng bạo.
Nhân mã các tông khác, cũng là lấy ra bản lĩnh sở trường, không dám có một tia ẩn giấu.
- Hiến tế.
- Côn Bằng Hàng Lâm Chi Pháp.
Trong chớp mắt, một khí tức trầm muộn, nhuộm đẫm toàn bộ hư không.
Một vết nứt từ hư không đột nhiên xuất hiện, trong cái khe đó phảng phất như có sinh vật khủng bố nào đó sắp giáng lâm.
- Các vị, ta hiến tế Côn Bằng giáng lâm quấn lấy Yêu Hoàng, các ngươi nắm bắt chặt chẽ cơ hội.
- Tốt, Côn Bằng Tông đại nghĩa.
- Chỉ cần không chết, đồ vật Côn Bằng Tông hiến tế lần này, tông môn chúng ta cùng chia sẻ.
...
Các tông khác thấy Tông chủ Côn Bằng Tông hiến tế đại lượng bảo bối, nội tâm cũng chấn động mạnh vô cùng.
- Ha ha, tốt... Vậy thì đa tạ chư vị.
...
Trong lúc đó các đại tông môn tuy nói thường thường xuất hiện mâu thuẫn thế nhưng đại thể cũng đều là trò đùa trẻ con.
Bây giờ chờ ở đây là nguy cơ trước mặt, tự nhiên là có thể đoàn kết nhất trí.
Trong chớp mắt, cái đạo vết nứt trong hư không càng lúc càng lớn, một đầu Côn Bằng từ trong cái khe hư không, chậm rãi xuất hiện.- Hừ, chỉ là Côn Bằng, cũng dám cùng bổn hoàng đối nghịch, thời đại thượng cổ bổn hoàng đã diệt toàn tộc ngươi, chẳng lẽ đã quên được rồi sao
thượng cổ đại yêu nổi giận gầm lên một tiếng, một chưởng vỗ ra, che kín cả bầu trời, hướng về Côn Bằng bên trong hư không chộp tới.
Cái Côn Bằng bị hiến tế xuyên tới, nguyên bản không hề biết là là người phương nào triệu hoán.
Nhưng liền ngay trong chớp mắt này, nó cảm nhận được một luồng khí tức, đây là một luồng khí tức thượng cổ đại yêu, làm cho ngay khi nhìn thấy thượng cổ đại yêu Côn Bằng lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, phảng phất như tiến nhập vào trạng thái điên cuồng.
- Yêu Hoàng...
Vừa lúc đó miệng Côn Bằng nói tiếng người, để mọi người Côn Bằng Tông sắc mặt đại biến.
Bọn họ cùng với Côn Bằng ngọn nguồn thâm hậu, nhưng lại chưa bao giờ biết Côn Bằng có thể nói chuyện.
Côn Bằng hóa thành bằng, hai cánh đập từng trận, từ bên trong hư không lấp loé mà ra, sau đó hóa thành côn ngoác cái miệng rộng, Cửu Thiên Hà Thủy dâng trào ra.
Cửu Thiên Hà Thủy, óng ánh long lanh, sương mù trắng bạch mịt mờ, trọng lượng một giọt dường như cả một thế giới vậy.
Toàn bộ sợi quy tắc từ người các tông cùng xuất hiện, giống như xuyên thấu tầng tầng hư không đánh vào trên thân hình thượng cổ đại yêu.
Nhưng đối với thượng cổ đại yêu mà nói, những thứ này hắn không thèm nhìn, mặc cho loài giun dế công kích.
Mà là một chưởng đối chiến lại cái Cửu Thiên Hà Thủy kia.
- Côn Bằng, dám can đảm ở trước mặt bổn hoàng làm càn, đáng tiếc ngươi còn không có tu luyện đến nơi đến chốn.
Thượng cổ đại yêu gào thét, bên trên bàn tay khổng lồ kia đột nhiên bùng nổ ra vô số yêu khí, đem cái Cửu Thiên Hà Thủy kia một chưởng vỗ tán loạn.
Côn Bằng tu luyện tới đỉnh phong, một giọt Cửu Thiên Hà Thủy có trọng lượng tựa như là một thế giới.
Mà muốn hiến tế ra Côn Bằng bực này, lấy cả toàn bộ gốc gác, vốn liếng Côn Bằng Tông bây giờ vẫn còn chưa đủ.
Thậm chí, trăm cái, ngàn cái, cũng không đủ.
Một chưởng Thượng cổ đại yêu nắm lấy Côn Bằng, mà Côn Bằng trong nháy cũng mắt hóa thành bằng, âm dương nhị khí, quấn quanh ở trên thân.
- Hừ, bổn hoàng đã nói, thực lực của ngươi còn không có tu luyện đến nơi đến chốn, không cần giãy dụa nữa.
Thượng cổ đại yêu một tay nắm lấy cánh Côn Bằng, dùng sức lôi kéo.
Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời, thượng cổ đại yêu dùng lực lượng cuồng bạo tuyệt đối, mạnh mẽ đem cánh Côn Bằng Hạo Nhiên bẻ gẫy.
- Phật quốc giáng lâm.
Trong chớp mắt, một mảnh Kim Quang hiện lên trong hư không.
Úm, Ma, Ni, Bát, Mễ, Hồng
Từng đạo từng đạo Phạn âm giống như hồng chung, vang vọng trong thiên địa.
Kim Quang soi sáng thiên địa.
Ở bên trong hư không, Phật quốc độ xuất hiện.
Lỗ Viêm lúc này cũng không hề tư tàng, một tay quấn quanh phật châu trước ngực, chân nguyên mãnh liệt đi vào, đây là chiêu thức cường đại nhất mà trước mắt hắn có khả năng sử dụng.
- Con lừa trọc thượng cổ, dĩ nhiên cũng có truyền nhân, ha ha... Cười chết bổn hoàng.
Thượng cổ đại yêu nhìn thấy toà phật quốc trong hư không kia liền dữ tợn mà cuồng tiếu.
- Võ Thần lĩnh vực.
Mạnh Hạo giờ khắc này nổi giận gầm lên một tiếng, chân nguyên nổ vang mà lên, một cái bóng mờ đứng ở trong hư không.
Cái bóng mờ kia uy vũ bất phàm, giáp vàng quấn thân, trường đao phá diệt hư không.
- Kiếm Vực.
Kiếm Vô Địch giờ khắc này như tuyệt thế Kiếm thần vậy, Hắc Bạch Song Kiếm quấn quanh thân, hư không trên đỉnh đầu một cái miệng xoáy đen kịt đang không ngừng mở rộng trong hư không.
"Thở phì phò..".
Từng đạo bóng ảnh chuôi thượng cổ chi kiếm tràn ngập kiếm ý vô thượng mà hung tàn xuất hiện giữa trời, cắm đầy toàn bộ thiên địa.
- Bất Tử Bất Diệt.
Diệt Cùng Kỳ trong mắt lập loè ra vô tận chiến ý, chỉ có hai cái sợi quy tắc quấn quanh trên thân, một luồng sức mạnh từ trong minh minh phá không mà đến, gia trì ở bên trên bản thân Diệt Cùng Kỳ.
Đây là ý chí Bất Tử Bất Diệt, ý chí chiến tận chư thiên.