oOo
Đang cúi đầu ngẫm nghĩ, Lâm Phàm đột nhiên nghe được tiếng động như là nước lũ chảy. Âm thanh này càng ngày càng gần, tới khi Lâm Phàm ngẩng đầu thì lập tức trợn tròn mắt.
- Fuc-kkkk…
Một con nước lũ cuồn cuộn đến, cuốn luôn cả Lâm Phàm về đằng sau.
Nước này màu vàng, mùi gắt mũi. Lâm Phàm vội ngừng thở, không dám há mồm.
"Đinh, chúc mừng phát hiện dịch vị dạ dày của Tuyết Vương Sư."
"Đinh, chúc mừng Bất Diệt Ma Thể exp +20.000."
. . . .
Giờ khắc này hệ thống không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở. Lâm Phàm cũng không để ý đến dịch vị gay mũi này nữa, bởi vì hắn đã xác định được mình đang ở đâu.
Lâm Phàm nhận định vị trí hiện tại của mình là sát với dạ dày của Tuyết Vương Sư. Dựa theo thông thường, đi tiếp sẽ tới dạ dày, sau đó đợi hung thú này tiêu hóa xong, hắn có thể thoát ra ngoài được theo đường bài tiết.
Chẳng qua cũng không vội. Nếu đã đến được nơi này thì cũng phải xem có thể chiếm chút tiện nghi không đã.
Lâm Phàm vội vàng bám chặt lấy phần máu thịt xung quanh, không để cho mình bị dịch vị cuốn thẳng xuống dạ dày. Chỉ lát sau, dịch ăn mòn đã ngừng chảy. Lâm Phàm thả tay, sau đó quan sát kỹ xung quanh.
Nơi này là trong cơ thể của Tuyết Vương Sư, từng khối máu thịt, cơ gân, dây thần kinh đỏ hỏn giống như là có sinh mạng, không ngừng phồng lên rồi lại xẹp xuống.
Lâm Phàm nhìn mà cũng có chút ghê ghê, quả thật là quá kinh khủng.
Lâm Phàm tiếp tục men theo chiều của nước dịch vị mà đi xuống, dần dần thấy một hồ nước lớn màu vàng thì cảm thấy thật may mắn vì vừa rồi nhanh tay bám được, không bị cuốn tới đây, nếu không tởm chết người.
Trong hồ nước màu vàng kia có trôi nổi những bộ xương màu trắng của đủ loại động vật, hẳn đều là con mồi từng bị Tuyết Vương Sư nuốt vào.
Giờ phút này, Lâm Phàm cẩn thận ngẫm nghĩ, muốn tìm ra cách giết chết con Tuyết Vương Sư này từ bên trong.
Nếu thật sự có thể thành công thì kiếm bộn a.
Hung thú Tiểu Thiên Vị cao giai sẽ tăng được exp nhiều đến thế nào cơ chứ? Chỉ nghĩ thôi đã khiến người kích động.
Lâm Phàm móc ra một viên Đại Phàm Ca, không biết ném viên đan dược này vào hồ nước dạ dày kia có tác dụng gì không?
Nghĩ là làm, nhưng còn sợ một viên không đủ, hắn móc ra thêm chín viên cho chẵn rồi ném cả vào trong hồ nước.
Mười viên đan rơi xuống nước, nổi lên mấy đóa bọt khí, sau đó biến mất tăm.
Lâm Phàm chờ giây lát, lại phát hiện không có bất cứ động tĩnh gì, nhất thời có chút nghi ngờ, chẳng lẽ là Tuyết Vương Sư này có hình thể quá lớn nên dược lực của Đại Phàm Ca không đủ tác động?
Cắn răng một cái, Lâm Phàm lấy ra toàn bộ số Đại Phàm Ca đang giữ ném vào, sau đó lẳng lặng ngồi chờ.
. . . .
Bên ngoài, sáu đại tông môn đã không còn một chút suy nghĩ nào về việc chém giết Tuyết Vương Sư. Con hung thú này đang ở trạng thái đỉnh phong, không phải bọn họ có khả năng trấn áp.
Giờ phút này cả đám có thể chạy ra là vì Tuyết Vương Sư bận canh gác cửa động, không ra ngoài đuổi giết, bằng không sợ rằng đã không có người sống.
- Ngục trưởng lão, Cửu Thiên Các, Bôn Lôi Tông và Cự Kiếm Tông đã chuẩn bị ra tay với Tuyết Vương Sư.
Tông Hận Thiên nói.
Ngục trưởng lão nghe vậy gật gật đầu, cũng chỉ hy vọng trấn áp được Tuyết Vương Sư để tìm thấy thi thể của Lâm Phàm.
Ngục trưởng lão cũng đã nhận định Lâm Phàm không có hi vọng sống sót.
Năm tông môn còn lại biết tin mấy tông môn kia muốn ra tay thì vừa giận vừa sợ, thế nhưng cũng không có cách nào.
Dẫn đội Cửu Thiên Các, Bôn Lôi Tông, Cự Kiếm Tông lần này đều là cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn, cũng chỉ có bọn họ mới có thể trấn áp Tuyết Vương Sư tu vi Tiểu Thiên Vị cao giai.
Thế nhưng cuối cùng Tuyết Vương Sư toàn thân là bảo kia, cộng với con Tuyết Vương Sư sơ sinh lại trở thành tiện nghi cho bọn họ.
. . . .
Dẫn đầu Cửu Thiên Các, Thiên Cơ lão ẩu, tu vi cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn.
Dẫn đầu Bôn Lôi Tông, Thượng Vô Sinh, tu vi cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn.
Dẫn đầu Cự Kiếm Tông, Chưởng Thiên Hoành, tu vi cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn.
Ba cao thủ cảnh giới Tiểu Thiên Vị đại viên mãn, trấn áp Tuyết Vương Sư đã dư dả.
Đệ tử ba tông này không xuất chiến, tất cả đều chờ đợi trên chiến thuyền.
Mà sáu đại tông môn thì cũng đứng cách đó không xa để quan sát. Tuy bọn họ bất lực, nhưng cũng muốn nhìn Tuyết Vương Sư bị trấn áp như thế nào.
- Chưởng Thiên Hoành, đòn đầu tiên giao cho ngươi.
Thiên Cơ lão ẩu cầm quải trượng trong tay, chống mạnh xuống đất một cái, tức thì một làn sóng khí lan ra, đẩy tan toàn bộ tuyết đọng trên mặt đất.
Trưởng lão Chưởng Thiên Hoành của Cự Kiếm Tông đột nhiên tăng khí thế lên vô số lần, ngưng tụ sau lưng một thanh kiếm khổng lồ dài tới mấy trăm trượng.
- Chém.
"Ầm ầm."
Giờ khắc này, cả ngọn núi chấn động kịch liệt, giống như có thể sập bất cứ lúc nào.
"Uồmmmmm…"
Từ trong hang truyền ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc, giống như một kích vừa rồi đã hoàn toàn chọc giận Tuyết Vương Sư.
Cùng lúc ấy, Lâm Phàm ở trong cơ thể Tuyết Vương Sư đã muốn điên lên rồi. Từng ấy viên đan lại không nổi lên một chút phản ứng nào!
Nhưng hắn không tin Đại Phàm Ca của mình lại vô dụng với Tuyết Vương Sư, cho nên vung tay tiếp tục luyện đan.
Vô số Đại Phàm Ca xuất thế, sau đó nổ tung trong dạ dày của Tuyết Vương Sư, tạo thành từng đám bột phấn, bị cơ thể của Tuyết Vương Sư hấp thu.
- Tiểu gia không tin tà.
Giờ khắc này, Lâm Phàm đột nhiên cảm giác được một tia khác thường. Hồ dịch vị trong dạ dày Tuyết Vương Sư đang không ngừng giảm bớt, giống như là được Tuyết Vương Sư hấp thụ.
Gân mạch trong cơ thể nó vốn thô tho như cánh tay, giờ cũng đang kịch liệt co rút, giống như là sắp có phản ứng gì đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!