Lâm Phàm nhìn thấy Hàn Quân Thiên nhất thời mừng rỡ hô to.
- Tông chủ, mau cùng ta giết con mụ thối kia, không thể để nàng chạy trốn.
Hàn Sương Thần bốc lên lửa giận vô tận nhìn Lâm Phàm đang cầm Vĩnh Hằng Chi Phủ đuổi theo nàng.
- Thổ dân vô sỉ, ta nhất định sẽ trở lại!
Xoạt xoạt!
Hư không phát ra âm thanh giống như mặt kính bị phá, nó chặn đường đi của Lâm Phàm, Hàn Sương Thần biến mất trong nháy mắt.
Lâm Phàm thở dài, hắn vậy mà để nàng trốn thoát, hôm nay thực là ngày chó đẻ, cơ hội tốt như vậy cũng không nắm được, thật sự khiến người ta thương tâm.
Hàn Quân Thiên lên trước hỏi.
- Xảy ra chuyện gì?
- Đó là Chủ Thần đã biến phương Bắc thành như vậy, thực lực ả ta rất mạnh, ta rất vất vả mới hãm hại được nàng nhưng không ngờ nàng bị thương nặng rồi mà vẫn chạy thoát, nếu thể giết nàng, thực lực Nguyệt Ảnh đại lục chắc chắn sẽ tổn thất nặng nề.
Lâm Phàm nói.
Hàn Quân Thiên sững sờ, khuôn mặt lộ ra vẻ không dám tin, chỉ một Chủ Thần đã có loại năng lực này, tuy nghi ngờ nhưng hắn vẫn tin lời Lâm Phàm nói.
Lúc này, cả vùng thế giới sương lạnh từ từ tiêu tan, đại địa trắng như tuyết khôi phục lại nguyên dạng. Lâm Phàm chợt nghĩ đến nơi đóng quân của Nguyệt Ảnh đại lục, nhất thời nổi lên hứng thú.
- Tông chủ, Hàn Sương Thần đi rồi nhưng sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục còn chưa kịp đi hết, chúng ta nên mau chóng tiêu diệt chúng thôi, đây cũng coi như một loại đả kích đối với Nguyệt Ảnh đại lục. Hàn Quân Thiên gật gật đầu, hắn theo dấu Lâm Phàm đến đây, tự nhiên sợ Lâm Phàm xảy ra chuyện, sương lạnh bên này thật sự quá kinh khủng, hắn là cường giả Tiên Vương nhưng vẫn cảm giác được pháp lực trong cơ thể bị cô đọng.
Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi, người có thể năng lực thế này tất nhiên không phải cường giả tầm thường.
Lâm Phàm bay ngược trở về, quả nhiên thấy đội quân Nguyệt Ảnh đại lục đang rút lui, bọn họ đang sợ ngây người, không biết lãnh địa Hàn Sương Thần sao lại biến thành bộ dạng như thế.
- Ha ha...
Lâm Phàm cười lớn, khiến bọn họ nhất thời ngây ngốc.
- Là thổ dân của Vô Tận đại lục...
- Chúng ta chạy mau!
Hàn Quân Thiên kinh hãi nhìn những sinh linh phía dưới.
- Số lượng thật khủng bố, còn nhiều hơn một tông môn a.
Lâm Phàm gật đầu.
- Tông chủ, vốn ta muốn giết hết bọn họ nhưng bây giờ ta lại nảy ra một ý nghĩ mới, nếu như có thể sử dụng bọn chúng, chúng ta sẽ giảm thiểu được rất nhiều tổn thất cho Vô Tận đại lục.
Hàn Quân Thiên lắc đầu.
- Làm sao để sử dụng chúng đây?
Lâm Phàm cười cười.
- Người xem ta này!
Lâm Phàm hít sâu một hơi, sau đó khí tức biến hóa, phía sau hắn phát ra phật quang vô tận, những tia phật quang này giống như dải lụa kéo dài vào trong hư không.
Phật quang bao phủ, chiếu khắp thiên địa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!