Theo Lâm Phàm nghĩ, cô nàng nhất định sẽ cảm thấy xấu hổ rồi nghiêm mặt, bịt mắt quát lớn “Ngươi thật biến thái, vô sỉ như vậy”
Chuyện như này trong tiểu thuyết kiếp trước đều nói như vậy, hôm nay hắn muốn thử một lần xem sao, theo như trong truyện, khi thấy mình thoát y sạch sẽ, cô em này khẳng định sẽ thất kinh, sau đó mình thừa thắng xông lên, đè nàng xuống thế là xong.
Nhưng đúng lúc này, Hàn Sương Thần phán một câu làm hắn chỉ biết câm nín.
- Ta không ngại đâu, ngươi cứ tự nhiên, thân thể thổ dân ta chưa xem qua bao giờ, nếu như ngươi làm ta thoả mãn, ngày mai ta sẽ biến ngươi trở thành tượng băng...
Lâm Phàm thở dài.
- Hàn Sương Thần ngươi đến cùng muốn thế nào? Ngoại trừ việc giết ta thì chuyện gì cũng có thể thương lượng, chỉ cần có thể làm được, ta tuyệt đối thỏa mãn ngươi.
Hàn Sương Thần cười lạnh nhìn Lâm Phàm.
- Ta chỉ muốn ngươi chết.
- Vậy không có chuyện gì để nói nữa.
Lâm Phàm khoát tay.
Tình huống bây giờ của hắn rất nghiêm trọng, hắn không thể mang bà ôn thần này đến Thiên Địa Tông được, những đệ tử bình thường không thể đỡ nổi hàn băng của nàng.
Sức mạnh ngàn dặm băng phong vô cùng kinh khủng, tu vi thấp sẽ trực tiếp bị biến thành tượng băng, coi như đám người Canh Dương Thiên cũng không thể làm gì được Hàn Sương Thần.
Nguyệt Ảnh đại lục sao có cường giả như vậy? Chuyện này không khoa học tý nào.
Thời gian từ từ trôi qua.
Lâm Phàm vẫn đang suy tư hắn nên làm gì mới tốt, Hàn Sương Thần dùng hàn băng bảo vệ mình nên hắn không thể làm gì nàng, công kích của hắn không có tác dụng đối với nàng.
- Hàn Sương Thần, ngươi đừng khinh người quá đáng.
Lâm Phàm quát.
Hàn Sương Thần đáp lại.
- Bắt nạt ngươi thì sao, ngươi có thể làm gì ta?
Ta ...Giời ạ...
Lâm Phàm coi như phục rồi.
- Tốt, rất tốt, đây là do ngươi ép ta.
Lâm Phàm cúi đầu, hắn đã học được một môn công phu vô cùng bá đạo khi hắn chưa đến Huyền Hoàng Giới, qua nhiều năm như vậy vẫn chưa từng dùng tới bởi vì hắn xem thường nó.
Nhưng giờ hắn bị Hàn Sương Thần bức đến mức này, hắn không lo lắng được nhiều nữa.
- Hàn Sương Thần ngươi tự tìm đến đó.
Lâm Phàm chợt quát lớn, trong mắt tinh quang lập loè.
Hàn Sương Thần lạnh lùng nhìn hắn giống như đang đợi giun dế này biểu diễn.
- A!
Một tiếng thét dài truyền ra.
Vị trí Lâm Phàm đang đứng đột nhiên nổ tung, lực lượng khổng lồ từ dưới chân hắn bộc phát, hắn lấy thân thể mình làm lợi khí rồi dùng tốc độ cực hạn lao tới đánh lên tường băng của Hàn Sương Thần.
m!
Nhưng tường băng ấy vẫn không có một tia sứt mẻ.