Trùng Thần cảnh giác nhìn địch nhân trước mặt, sau đó hét dài một tiếng, sau lưng hắn nhúc nhích giống như có vật gì muốn phá thể đi ra.
Xoat xoat!
Có thứ gì đó phá kén chui ra.
Một đôi cánh từ cơ thể Trùng Thần mọc ra ngoài, mặt trên đôi cánh còn mang theo chất lỏng sềnh sệch nhìn rất buồn nôn, nhưng trên bề mặt nó có những hoa văn thần bí đang tản ra ánh sáng mờ nhạt.
- Bản Nguyên Phong Ấn Thuật.
Lâm Phàm không do dự nữa, song chưởng che trời ẩn chứa pháp lực vô biên được triển khai, hắn xuống Phong Ấn Chi Thuật, hắn cảm giác Trùng Thần muốn chạy rồi.
- Thổ dân hèn mọn, chờ đấy cho ta!
Trùng Thần quát lớn một tiếng, sau đó hai cánh quạt mạnh, chớp mắt đã biến mất tại chỗ, tốc độ này vượt qua mắt thường có thể nhìn thấy.
m!
- A! Đau quá...
Nhưng chớp mắt sau, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, phía xa xa kia Trùng Thần bị vỡ đầu chảy máu, cánh sau lưng có một chiếc bị bẻ cong, không ngừng chảy máu, mắt hắn lấp loé vẻ không dám tin.
- Làm sao có thể! Ngươi đã làm gì với phiến thiên địa này? Sao ta không xuyên qua được? Trùng Thần gào thét.
Lâm Phàm cười cười nhìn Trùng Thần, sau khi Bản Nguyên Phong Ấn Thuật thăng đến tiên thuật, uy lực không cần phải bàn, mặc dù không có lực công kích nhưng phong ấn thiên địa lại khác.
Trùng Thần không ở Vô Tận đại lục nên hiển nhiên là không biết đến loại thần thông này, bây giờ hắn muốn chạy trốn nên bạo phát ra tốc độ cực nhanh như thế thì lực xung kích khi va chạm là rất lớn, hắn bị vỡ đầu chảy máu thành như vậy cũng là chuyện trong dự liệu của Lâm Phàm.
Thấy vậy, Lâm Phàm cũng rất vui mừng, hắn cảm thấy mình quả nhiên thông minh, sớm làm ra chuẩn bị, nếu không lấy tốc độ của Trùng Thần, đối phương chắc chắn sẽ chạy thoát.
Trùng Thần biến mất trong nháy mắt, chỉ vẻn vẹn nhìn thấy tàn ảnh của hắn, mà giờ nhìn đối thủ thê thảm như thế, hắn tự nhiên vui vẻ rồi.
Lâm Phàm bước ra một bước xuất hiện trước mặt Trùng Thần, quát.
- Giờ chết của ngươi đến rồi…!
Trùng Thần kinh hãi, xúc tu của hắn đâm tới Lâm Phàm.
Xì xì!
Trùng Thần nhất thời lộ ra nụ cười, hắn phát hiện mình đã đâm xuyên qua thân thể đối phương, vui mừng cười lên ha hả.
- Ha ha...
Nhưng chớp mắt sau đó hắn lại cảm thấy sợ hãi, hắn thấy tên thổ dân trước mắt dùng một tay nắm lấy xúc tu của mình, còn một cánh tay khác đang giơ lên cao rồi đánh tới đầu hắn.
-Trùng Thần, ta nghĩ ngươi hết chạy được rồi nhỉ!
Uy lực nột chưởng này phi phàm, bên trong ẩn chứa vô số tiên thuật cùng thần thông, còn bao hàm hơi thở của sự hủy diệt.
- Không..
Trùng Thần gào thét, trong mắt hắn hiện lên vẻ hoảng sợ, hắn giãy dụa mãnh liệt nhưng tất cả đều uổng phí.
m!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!