- Không Gian Chủ Thần, chúng ta không đuổi theo nữa à?
Ám Chủ Thần thắc mắc hỏi, những Chủ Thần khác cũng nhìn phía hắn.
Không Gian Chủ Thần nhìn hư không, trên trán nạm một viên thủy tinh, mở miệng nói.
- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang lợi dụng chúng ta giết chết tên kia, chúng ta không cần thiết theo hắn, hắn muốn giết tên kia thì để hắn giết, mà đối phương chắc chắn rất căm hận Vị Lai Vô Lượng
Vương Phật, hai người sẽ đấu đến không chết không thôi, chúng ta chỉ cần chờ bọn hắn tranh đấu, ngồi một chỗ ngư ông đắc lợi là được.
- Trí Tuệ Chủ Thần thế nào rồi?
Không Gian Chủ Thần dò hỏi.
- Đã ổn định rồi, không ngờ tên thổ dân có loại thủ đoạn bực này, ngay cả Chủ Thần cũng khó chống đối.
Sinh Mệnh Thần nói.
- Thực lực thổ dân này phi phàm, để Vị Lai Vô Lượng Vương Phật tự mình đau đầu đi, Hỏa Diễm Thần truyền đến tin, Hàn Sương Thần muốn giáng lâm Vô Tận đại lục để báo thù cho muội muội nàng. Không Gian Chủ Thần nói.
Đông đảo Chủ Thần nghe tới Hàn Sương Chủ Thần liền nhíu chặt mày, lộ ra vẻ kinh hãi, tuy thực lực bọn hắn mạnh mẽ nhưng không thể không thừa nhận Hàn Sương Chủ Thần mặc dù là nữ tử nhưng lại là nhân vật mạnh nhất trong bảy mươi hai Chủ Thần, hơn nữa còn cực kỳ biến thái, thủ đoạn tàn nhẫn, người mà các Chủ Thần không muốn giao thiệp, nhưng bây giờ xâm lấn Vô Tận đại lục, đối mặt với đông đảo cường giả, tuy Nguyệt Ảnh đại lục tạm thời chiếm ưu thế nhưng thương vong song phương đều rất lớn, hiện tại Hàn Sương Chủ Thần đã xuống núi, hiện trạng chắc sẽ phát sinh thay đổi
- Trở về thôi, chuyện bây giờ cứ để Vương Phật tự mình giải quyết đi.
- Được!
Mười một Chủ Thần rời đi, bọn họ không đuổi theo nữa, bọn hắn thấy Vị Lai Vô Lượng Vương Phật không đáng tin, Lâm Phàm cứ để hắn đi giải quyết đi.
- Đáng chết, đám người kia đâu rồi, cơ hội đã bày ra trước mặt nhưng lại không đuổi theo.
Vị Lai Vô Lượng Vương Phật đang vô cùng nổi giận, con mẹ nó quá gạt người đi, thật vất vả triển khai
vô thượng tiên thuật đuổi theo tiểu tử này, nhưng giờ mười một Chủ Thần rời đi, khiến hắn không biết nên làm thế nào.
Lâm Phàm cười to.
- Vị Lai Vô Lượng Vương Phật, đến đây, hôm nay lão tử solo với ngươi, có gan thì đừng bỏ chạy. Vị Lai Vô Lượng Vương Phật nhìn Lâm Phàm, trong lòng bắt đầu chửi mẹ nó, bị chơi xỏ rồi, cơ hội tốt như vậy nhưng uổng phí, hiện tại hắn nhìn ra, tiểu tử trước mắt này có tiềm lực rất lớn, mỗi một lần gặp mặt, thực lực của hắn đều tăng nhanh như ngồi hỏa tiễn, nếu như cứ để hắn như thế, hậu quả sẽ rất khủng bố.
Chủ Thần của Nguyệt Ảnh đại lục thật sự quá ngu xuẩn, nhân vật nguy hiểm nhất lại không chịu giết, một mực đi giết những tồn tại không có chút sức uy hiếp nào.
Lâm Phàm cười hì hì, xà phòng xuất hiện trong tay, hiện tại hắn không sử dụng, nhưng chỉ cần để hắn nắm lấy cơ hội, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật này tuyệt đối chạy không được.
Nhìn cục xà phòng trong tay Lâm Phàm, Vị Lai Vô Lượng Vương Phật lùi về sau một bước, cảnh giác nhìn hắn, hắn hiện tại rất kiêng kỵ cục xà phòng này.
Lần trước may mà mình té nhanh, nếu không chỉ sợ sẽ giống như Quang Minh Thần, mà hiện giờ xà phòng đang trong tay hắn, mình thật sự không dám đánh cược.
Lâm Phàm lấy một khối xà phòng từ túi trữ vật, sau đó hù dọa ném nó về phía Vị Lai Vô Lượng Vương Phật.
- Xà phòng đến rồi...
m!