- Muốn tới thì tới, muốn lui liền lui, làm sao dễ dàng như thế, bắt hết cho ta, đừng giết chết.
- Vâng.
Thanh âm cuồn cuộn truyền đến, những Hắc Thiên Ma Vương này cực kỳ hung hãn, ma ngựa dưới khố phi nhanh, ý sát phạt bao phủ thiên địa.
Mà Lâm Phàm đột nhiên nghĩ đến một một món đồ chơi rất tốt, những người này nếu đã dám xâm lấn tới đây, đương nhiên phải chiêu đãi bọn hắn thật tốt.
Trường thương trong tay Hắc Thiên Ma Vương quét ngang một phương, một vệt đen chợt lóe, Đại Địa Vương Hùng kia còn chưa kịp phản ứng thì thân hình cao lớn đã ngã xuống, sợ rằng hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lúc đầu, Lâm Phàm muốn giết hết đám ma thú này, nhưng ngẫm lại không nên, giờ tăng một món lễ lớn cho Nguyệt Ảnh đại lục cũng là lựa chọn không tồi.
Đệ tử trên thành nhìn khung cảnh trước mắt cũng bị đen dọa sợ, thực lực những ma thú không tầm thường, cho dù bọn họ cũng không đỡ được, nhưng dưới sức tấn công của những Thiết kỵ lại không đỡ được một chiêu.
- Thật mạnh, Lâm Phàm Thiên Địa Tông quả không hổ danh là nhân vật trong truyền thuyết, đại quân ma thú này không có một chút sức chống cự nào.
Lâm Phàm nhàn nhã đứng trên không trung, Hắc Thiên Ma Vương quả thực không tồi, chỗ chúng đi qua toàn bộ đều bị trấn áp, số lượng đại quân ma thú tuy nhiều nhưng không phải là đối thủ của quân đoàn.
Một đoàn Ma khí phóng lên trời tựa như mây đen đang lăn lộn trên không, sau đó tựa như thủy vân hạ xuống rồi bạo phát ngay trung tâm của đại quân ma thú.
Sức mạnh cường hãn trấn áp tất cả.
Ngàn vạn Hắc Thiên Ma Vương thần uy vô tận tiến lên phía trước, một đường san bằng mọi thứ, Ma khí ngất trời không ngừng bốc lên, muốn tới gần những Ma Thần này cũng không được, toàn bộ té xỉu dưới luồng áp lực này.
Cuối cùng, Hắc Thiên Ma Vương biến ảo thành chiến kỳ, vèo một tiếng bay trở lại trong tay Lâm Phàm. Lâm Phàm hài lòng gật đầu, vậy mới nhanh chứ, những Hắc Thiên Ma Vương thật mạnh không làm hắn thất vọng.
Các đệ tử trên thành tường giờ này đều nhiệt liệt hoan hô, bọn họ không ngờ cuộc chiến này lại ung dung như vậy, không ai tử vong mà đoàn quân ma thú của Nguyệt Ảnh đại lục đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
- Khà khà!
Lâm Phàm nở nụ cười nhìn đám ma thú, sau đó vung tay áo, lực lượng Đại Phàm Ca bộc phát, đây là Thần khí một đường đi theo Lâm Phàm, lập được không biết bao nhiêu chiến công hiển hách, chẳng qua bây giờ hắn ít khi sử dụng tới nó, chuyện này làm Lâm Phàm cảm thấy mình rất có lỗi với Đại Phàm Ca, giờ phải bồi thường cho hắn mới được.
Đại Phàm Ca chi linh rất vui mừng, trầm mặc lâu như vậy cuối cùng lại có đất dụng võ rồi, quả thật vô cùng sảng khoái.
Lực lượng Đại Phàm Ca từ từ dung nhập vào cơ thể đám ma thú, sinh linh chỉ cần bị Đại Phàm Ca xâm chiếm, chắc chắn không thể chịu được.
Lâm Phàm nắm tay bắt cả đại quân lại, sau đó bay đến đại bản doanh của đại quân ma thú, nếu các ngươi đã thích xâm lấn, tiểu gia liền cho các ngươi một món quà lớn.
Hắn đến đi vội vàng, đi cũng nhanh, những đệ tử kia vẫn chưa kịp gặp thần tượng một lần, thì thần tượng đã rời đi, để bọn họ cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Đại doanh đại quân ma thú.
- Tình hình trận chiến thế nào?
Thôn Thiên Long Mãng, một trong những ma thú cường đại nhất của ma thú Chủ Thần, thực lực đạt đến cảnh giới Tiên Vương, đương nhiên cũng chỉ là Tiên Vương cảnh thông thường, nhưng bên trong ma thú, ngoại trừ ma thú Chủ Thần thì hắn là người cường đại nhất.
Giờ Thôn Thiên Long Mãng trở lại chân thân mình rắn đầu rồng.
Thời điểm một ít ma thú dưới trướng chuẩn bị báo cáo, bên ngoài đã truyền đến chấn động.
Đông đảo ma thú lập tức đi ra ngoài, nhìn cát vàng bốc lên phía xa, ma thú không ngừng gào thét trong đó.
Thôn Thiên Long Mãng lộ ra nụ cười kinh khủng.
- Xem ra chiến tranh đã kết thúc, bọn họ chiến thắng trở về rồi.
Một ít ma thú tiến lên phía trước nghênh tiếp.
- Đại Địa Vương Hùng đại nhân, những thổ dân kia thế nào?