Người trẻ tuổi đứng trong mưa gió, đột nhiên mở hai tay, tùy ý để những giọt nước mưa rơi trên người hắn.
Các ngươi nhìn kia, tại sao ta thấy những cái cây kia ao lớn hơn lúc trước vậy?
- Này, những cây lúa bị héo cũng tốt lại kìa!
- Các ngươi mau đến xem, hoa màu trên ruộng đã thay đổi, thay đổi...
Trong thôn truyền đến từng tiếng kinh ngạc, đám thôn dân đang tế bái bức tượng cũng vội vàng chạy lại, bọn họ muốn nhìn thử rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, khi thấy số hoa màu trong ruộng tất cả đều sợ ngây người, những hoa màu kia đang phát triển một cách thần tốc, thậm chí có cây bắt đầu kết quả.
Thần kỳ.
Thật sự quá thần kỳ.
Người trẻ tuổi kia vẫn đứng tại chỗ nhắm mắt, những giọt mưa như đã gom hết toàn bộ linh khí thiên địa trong trăm dặm tới đây, liên tục chạy vào cơ thể hắn. Khi Thần Thụ đã khô héo trong cơ thể hắn chạm đến những giọt nước mưa kia, dần dần sinh ra vô số chồi non đang từ từ phục sinh.
Mấy ngày sau!
Lúc này, các thôn dân đang bận rộn thu hoạch hoa màu trong ruộng, bọn họ cũng không ngờ vì một trận mưa thần bí hôm trước đã làm hoa màu trong ruộng chín sớm, bởi vậy bọn giờ giờ đang phải bận rộn thu hoạch hoa màu. Thần tích, mọi người đều xem trận mưa kia chính là thần tích.
- Hải Tảo, ngươi có phải Tiên Nhân không?
- Cha ta nói ngươi là Tiên Nhân, bởi vì chỉ có Tiên Nhân bị thương nặng như vậy mới có thể còn sống.
Đám trẻ con trong thôn thích chơi đùa với Hải Tảo nhất, vì lẽ đó, mỗi lúc sáng sớm, bọn chúng đều lật đật chạy đi tìm Hải Tảo. Bất quá có một chuyện khiến cả đám vô cùng nghi hoặc, chính là ngày nào Hải Tảo cũng đứng ở đó ngẩng đầu nhìn trời. Mà vết thương trên ngực Hải Thảo cứ như vậy dần dần hồi phục, bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, thiên địa đột nhiên có một tiếng nổ vang trời, như tiếng sấm sét.
- Các ngươi nhìn, Tiên Nhân kìa.
Có người chỉ về bầu trời hộ to.
Lúc này, có mấy bóng người đang bay trên trời, bọn họ gồm ba nam ba nữ, thực lực tất cả đều rất mạnh.
- Sư huynh, ở phía dưới có một thôn trang của phàm nhân.
Một cô gái lên tiếng nói, quét mắt nhìn thôn trang, hình như nghĩ đến chuyện gì đó, hai hàng lông mày nàng ngừng lại, một vị sư huynh đang dẫn đầu có vẻ mặt nghiêm nghị lên tiếng.
- Đi, chúng ta cứu không được bọn họ rồi, điều cần nhất hiện giờ là chúng ta nhanh chóng thông báo cho tổng môn, nhất định phải rút đi, đám sinh linh kia đã bắt đầu tấn công về hướng này. Chẳng mấy chốc nữa, bọn chúng sẽ quét ngang nơi đây.
- Diệp sư huynh các ngươi cứ đi về trước, ta sẽ theo sư muội cứu những phàm nhân dưới đó, chúng ta không lãng phí bao nhiêu thời gian đâu, một nữ tử có mái tóc thắt bím đuôi ngựa lên tiếng, Diệp sư huynh không cần nhắc nữa, hắn lập tức nói.
- Tốt, các ngươi nhanh lên một chút, tuyệt đối đừng lãng phí thời gian.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!