Bạch Thánh và Canh Dương Thiên đều là nhân vật cùng thời đại nhưng rất lâu rồi hai người không động thủ qua, hiện giờ đụng nhau khiến hai người nhớ lại cảm giác năm đó vì một bảo bối mà phải liều mạng một mất một còn.
- Bạch Thánh ngươi nên cẩn thận một chút, tên đệ tử kia của chúng ta đã tiến nhập Côn Lôn Thần Tông ngươi, sợ Côn Lôn Thần Tông đã sớm náo loạn thành một đống rồi.
Canh Dương Thiên ra tay rất ác liệt còn nói chuyện quấy rầy tâm thần Bạch Thánh.
Nhưng đối với cường giả cỡ như Bạch Thánh, hắn sao có thể dễ bị phân tâm như thế, hắn không để ý đến mấy lời nói kia.
- Hừ, nội tình Côn Lôn Thần Tông ta hùng hậu, ngươi thật cho rằng tông ta không còn người?
Bạch Thánh tự nhiên tin tưởng vào đám phó tông chủ cùng các trưởng lão trong tông môn, có bọn họ thì chắc tên tiểu tử kia đã bị trấn áp rồi.
Còn chiến đấu giữa bọn họ không phân ra cao thấp tuyệt đối không dừng tay.
Những cường giả đang vây xem bắt đầu bàn luận khi thấy Lâm Phàm đi từ Côn Lôn Thần Tông ra.
- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì, tiểu tử kia lại đi ra rồi.
Chẳng lẽ Côn Lôn Thần Tông ngăn được hắn?
- Ta thấy khả năng này rất lớn, tuy tất cả cao thủ hàng đầu của họ đang chiến đấu nhưng trong đó cũng không thiếu cao thủ như Thái Càn Thiên.
- Nhìn hắn mất hứng mà về thế có lẽ đúng rồi, tràng diện hiện tại đã không dễ thu thập nữa, hắn căn bản không có cách nào thao túng trận chiến của những Tiên Vương kia.
Hàn Quân Thiên nhìn thấy Lâm Phàm đi ra thì lập tức tiến lên phía trước, hắn hiện tại cũng không biết trận chiến này rồi sẽ đi về đâu, hắn muốn giữ tiểu tử này lại, hắn cũng không biết nên nói gì với Lâm Phàm, tiểu tử này là tai tinh chuyên gây chuyện, nếu giờ hắn lại gây chuyện thì không biết còn sẽ phải chịu trách nhiệm nữa. Chiến đấu giữa các vị Thái Thượng lão tổ vượt qua giới hạn bọn họ có thể can dự, nên họ chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
Lúc này, hư không không ngừng nổ tung nứt vỡ, tạo ra không nghịch lưu càn quét thiên địa, ai mà bị cuốn vào chắc bị dư uy cường hãn này cắn nuốt thành mảnh nhỏ.
- Ngươi đi Côn Lôn Thần Tông làm gì?
Hàn Quân Thiên hỏi.
Lâm Phàm cười nói.
- Ta đi làm một việc rất quan trọng hì hì, giờ đến lúc đàm phán với bọn họ rồi, tông chủ người nói xem chúng ta nên đòi những thứ gì đây?
Lâm Phàm vốn muốn dùng xà phòng để bẫy đám kia nhưng tình huống bây giờ không cho phép hắn sử dụng. Ở đây có nhiều Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông, khẳng định bọn họ có phòng bị với mình, tất nhiên sẽ không để mình bẫy những Thái Thượng lão tổ khác. Hắn sẽ không tùy tiện thí nghiệm khi không có nắm chắc trăm phần trăm.
Đây là Thần khí đấy, nếu như có thể thành công thì tốt nhưng nếu không thành công thì thiệt thòi lắm.
Hiện tại Xà Bông Nhãn Hiệu Lâm Thị là sát khí mạnh nhất của hắn, mặc kệ hắn gặp phải loại cường giả nào, món đồ chơi này đều có thể đánh ngã đối phương.
Hàn Quân Thiên nhìn Lâm Phàm, hắn không biết tiểu tử
này đã làm ra chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt hắn hình như rất nghiêm túc, không giống như đang đùa, điều này khiến Hàn Quân Thiên nghi hoặc vạn phần.
- Đại sự gì? Đàm phán, đàm phán cái gì mới được? Hàn Quân Thiên xem như phục Lâm Phàm rồi, vốn Thiên
Địa Tông cùng Côn Lôn Thần Tông sẽ không bao giờ xảy ra chiến tranh nhưng tên này đã thay đổi tất cả, chuyện đã xảy ra không thể vãn hồi được nữa.
Bọn họ không cách nào nhúng tay vào cuộc chiến giữa các lão tổ thì đàm phán cái rắm gì.
Lâm Phàm cười thần bí.
- Lát nữa ngươi sẽ biết.
Thời khắc này, Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn hư không rồi la to một tiếng.
- Tất cả dừng tay cho ta...
Tuy hắn hét to như thế nhưng không ai để ý tới, bọn họ vẫn tiếp tục chiến đấu, thanh âm ầm ầm vang vọng khắp nới, hư không cũng sắp bị phế.
- Lão tổ đừng đánh nữa, đánh nữa cũng không có ý nghĩa gì, bây giờ đến thời điểm chúng ta đàm phán với bọn chúng rồi.
Lâm Phàm hô tiếp.
- Cmn! Vẫn không ai nghe lời mình.
Lâm Phàm giờ giận thật rồi, lập tức phóng Thiên Địa Dung Lô ra.
- Đcm, đám Côn Lôn Thần Tông các ngươi có dừng tay hay không, có phải các người muốn bị diệt tông? Lâm Phàm quát quá lớn nên cảm thấy mình tốn khá nhiều
khí lực, hắn lấy ra mấy viên đan dược nhét vào miệng.
Tu vi hắn hiện giờ đã tấn thăng lên Tiên Tôn, những tiên đan này không tăng được bao nhiêu kinh nghiệm nữa, chuyện này khiến Lâm Phàm rất đau đầu. Nhưng tu vi tự thân hiện tại đã đủ cho hắn làm bừa rồi.
Xôn xao!
Thiên Địa Dung Lô xuất hiện khiến toàn trường xôn xao, bởi vì trong đó có rất nhiều đệ tử Côn Lôn Thần Tông, từng người từng người đang công kích vào vách lô muốn thoát ra nhưng chúng làm mãi cũng không có một chút tác dụng nào.
Thiên Địa Dung Lô là thần vật của hệ thống sao dễ dàng đập vỡ được.
Bạch Thánh đang đánh nhau với Canh Dương Thiên nhìn thấy một màn trước mắt, tâm thần cũng đột nhiên chấn động, hai mắt trợn ngược sau đó tung một chưởng đánh bay Canh Dương Thiên.
- Sao lại như thế?
Khi Canh Dương Thiên thấy cái lò nung kia cũng giống như người vỡ mộng.
Hắn không dám tin, thật sự không dám tin.
Tiểu tử này xâm nhập vào Côn Lôn Thần Tông bắt hết những đệ tử Côn Lôn Thần Tông sao?
Một tay Lâm Phàm đặt lên nắp Thiên Địa Dung Lê nhìn đám người Côn Lôn Thần Tông.
- Các vị Thái Thượng lão tổ Côn Lôn Thần Tông, chúng ta có thể ngồi nói một chút không?
Bạch Thánh quay đầu ngưng thần nhìn về phía Côn Lôn Thần Tông nhưng hắn không cảm ứng được khí tức sinh mệnh nào.
- Bạch Thánh lão tạp mao đừng nhìn nữa, đệ tử Côn Lôn Thần Tông ngươi đã bị ta nhốt hết trong lò luyện rồi, nếu ngươi không muốn Côn Lôn Thần Tông bị diệt, ngươi tốt nhất nên thành thật một chút.
Lâm Phàm cười nói.
- Ngươi...
Bạch Thánh tức giận, ngực phập phù lên xuống, sắp không chịu được loại đả kích này.
Tất cả những người vây xem bên ngoài cũng bị chấn kinh.
- Kinh khủng, người này dĩ nhiên tận diệt Côn Lôn Thần Tông, quá kinh khủng rồi.
- Làm sao có khả năng, đệ tử Côn Lôn Thần Tông cũng có tới mấy vạn nha, hắn làm sao được chuyện này? - Họ còn có rất nhiều trưởng lão và phó tông chủ nha, đâu thể thúc thủ chịu trói được, chẳng lẽ không ai là đối thủ của hắn nên hắn trực tiếp càn quét qua?
- Nếu như đúng là như vậy thì thực lực hắn cũng quá kinh khủng đi.
...
-
- Ha ha...
Canh Dương Thiên cười ha hả.
- Thật không ngờ tình cảnh hôm nay lại do một đệ tử làm ra, Thiên Địa Tông khi nào có được phong quang như thế, trấn áp rồi đạp Côn Lôn Thần Tông dưới chân, đây là
hành động mang lại vinh quang nhất cho Thiên Địa Tông ta nha.
Canh Dương Thiên hưng phấn nở nụ cười, tuy mâu thuẫn giữa Thiên Địa Tông và Côn Lôn Thần Tông không sâu thế nhưng hai tông vẫn luôn đấu đá nhau, thời điểm hai tông trở thành một trong chín đại tông cũng đã xoá bỏ xích mích kết lại với nhau, mâu thuẫn lớn không có nhưng mâu thuẫn nhỏ lại không ít, bây giờ, một tên đệ tử Thiên Địa Tông làm loạn Côn Lôn Thần Tông gà bay chó chạy, chuyện này nói ra cũng quá mức kinh khủng.
- Ta có lợi hại hay không...?
Lâm Phàm nhấc đầu hỏi.
- Lợi hại!
Canh Dương Thiên rất ít khi khen ai, nhưng hành động của Lâm Phàm khiến hắn không thể không khen được. Hành vi này còn ai có thể làm được.