Không có người nào, thật sự không có ai.
Thời khắc này, tất cả mọi người đều ngậm miệng, chỉ biết câm nín, bọn họ sợ, cũng bị dọa chấn kinh, người trước mắt là quái vật gì có còn là người sao?
Nhiều Tiên khí như vậy, chúng từ nơi nào đến chứ.
Ngay cả Âm Thần lão tổ luôn ẩn trong hư không cũng ngậm miệng, hình ảnh Tiên khí tự bạo lúc trước hắn cũng thấy được, chỉ có thể nói quá kinh khủng.
Hiện tại Lâm Phàm bá đạo vô cùng, đạp một cước vào hư không, ngẩng đầu kiêu ngạo, một tay chỉ vào khoảng trống trước mặt
- Lão già Âm Thần, ngươi cái gì đó ra cho lão tử xem, lão tử không đánh chết ngươi đau, nếu ngươi không dám ra thì chết trong đó luôn đi, còn nếu dám ra mặt thì xem Tiên khí của ông nội đây có đập chết lão già như ngươi hay không?
Tất cả mọi người giờ đang sợ ngây người, cảm giác dị thường khủng bố.
Âm Thần lão tổ dù không gia nhập bất kì tông môn nào nhưng cũng là một Thánh Tiên lâu năm trong Vô Tận đại lục, một thân tu vi kinh thiên động địa, pháp lực cực kì hùng hậu, nhưng giờ lại bị người khác chỉ vào mặt phun máu chó lên đầu thế mà ngay cả rắm hắn cũng không dám thả.
Giờ này, sắc mặt Âm Thần lão tổ đã biến thành màu máu, người trước mắt này lại dám làm nhục hắn, hắn đã sớm phẫn nộ vạn phần, nhưng khi thấy đám Tiên khí của đối phương, nội tâm của hắn liền bình tĩnh trở lại, hắn không phải người lỗ mãng, nếu như mình bị đám Tiên khí này đạp vào, kết quả sẽ rất thê thảm a.
Quên đi, nhịn một bước gió êm sóng lặng, lùi một bước trời cao biển rộng, tiểu tử này thật sự quá bá đạo, lão tử nhịn.
- Hừ, câm miệng thì tốt, tất cả mọi người nghe kĩ cho ta, sự tình hôm nay là cuộc chiến của lão tử cùng với Côn Lôn Thần Tông, Tiên khí lão tửu cũng không đồ rởm, ta không nói đùa, nếu ai dám làm càn, ta nổ chết các ngươi.
Một vài cường giả đang ẩn mình nhướng mày, người này quá càn rỡ, nếu như nguời khác bọn họ đã sớm trấn áp rồi nhưng tình huống hiện tại làm bọn họ do dự.
Tiên khí đếm không hết thế kia, điên sao mà chui đầu máu vào.
Ngay lúc đó, dị biến xảy ra.
- Làm càn, bản tổ ngang dọc Vô Tận đại lục ngàn năm rồi, một tên tiểu bối như ngươi lại dám tùy tiện lớn lối như vậy.
Hư không nổ tung, một bóng người bay thẳng đến Lâm Phàm, khí thế trấn áp mạnh mẽ.
- Động Hư lão tổ, ông ấy vừa mới lên cấp Thánh Tiên, chắc bị tên tiểu tử này chọc giận rồi.
- Tiểu tử này thật quá kiêu ngạo, vậy để Động Hư lão tổ dạy dỗ hắn đi.
……………
Lâm Phàm hơi nhướng mày, sau đó hơi nhấc ngón tay, một cái Trung phẩm Tiên khí bay đến đó.
Bạo!
Ầm!
Một Trung phẩm Tiên khí nổ tung, Động Hư lão tổ bị nguồn sức mạnh này đánh tới, thân thể không nhịn được run rẩy.
Những Tiên khí này quá mức nghịch thiên, không cần thười gian ấp ủ, vừa nói bạo sẽ liền bạo, không cho người ta chút cơ hội phản ứng nào.
- A!
Thân thể của Động Hư lão tổ bị nổ tung, máu rơi đầy trời, cảnh tượng thê thảm vô cùng.
- Ngươi….Ngươi….
Gương mặt Động Hư lão tổ lộ vẻ hoảng sợ, một cái Trung phẩm Tiên khí đã suýt lấy đi cái mạng già của hắn, hắn còn phát hiện uy lực tự bạo của Trung phẩm Tiên khí này rất mạnh và có sức công phá rất lớn.
- Còn chưa chết?
Lâm Phàm kinh ngạc, như vậy mà đối phương vẫn chống đỡ được, hơi lúng túng nha.
- Quên đi, cho ngươi thêm một cái Trung phẩm Tiên khí, nếu lần này ngươi còn không chết, lão tử tạm tha cho ngươi một mạng.
Không chờ Động Hư lão tổ nói thêm cái gì, hắn lại ném thêm một thanh Trung phẩm Tiên khí tới.
- Không….Không…..Đừng tới, đừng tới a…..
Động Hư lão tổ gào thét, hắn bây giờ rất hối hận, sao mình lại cố tình đi tìm chết cơ chứ, những người khác đều câm như hến không nói gì mà hắn lại muốn lao ra làm người hùng, cmn tự tạo nghiệt không thể sống a.
Ầm!
- Keng, chúc mừng chém giết cường giả Thánh Tiên.
- Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng…..
Động Hư lão tổ không đủ thực lực, trong cảnh giới Thánh Tiên cũng chỉ như đá lót đường, hơn nữa, không hề có gốc gác oai phong, thần thông gì cả, chỉ một món Trung phẩm Tiên khí đã có thể nổ hắn thành như vậy, quả thật mất mặt.
Chết rồi…..
Tất cả mọi người đều bị dọa sợ, đường đường cường gỉa Thánh Tiên cứ bị hai cái Trung phẩm Tiên khí giết, còn chết rất thảm.
Lâm Phàm ho nhẹ:
- Tấ cả nhìn cho rõ, đây là kết cục của việc càn rỡ, giờ còn ai không phục? Nếu không phục thì có thể bước ra.
Toàn trường yên lặng như tờ, không một ai nói chuyện, bọn họ đã bị chấn động, bị khí thế oai phong, hung bạo của Lâm Phàm dọa sợ.
Lâm Phàm cũng phát hiện, chỉ cần mình tàn nhẫn một chút, thì đám lão tổ hay Thánh Tiên gì đó cũng là cặn bã, căn bản không đáng nhắc tới.
Lúc này, Lâm Phàm đi về phía trước.
A…………..
Đám đệ tử của Côn Lôn Thần Tông lui về phía sau vài bước, bọn họ hiện giờ sợ té đái dưới dâm uy của Lâm Phàm.
- Côn Lôn Thần Tông hết người rồi à, không lẽ chỉ có bấy nhiêu thôi, hôm nay lão tử muốn quét ngang nơi này.
Lời nói Lâm Phàm rất bá đạo, nhưng lòng hắn biết rõ, muốn quét ngang thì chỉ đang nằm mơ, trừ phi hắn đạt đến cảnh giới Tiên Vương mới được, hiện tại hắn cũng chỉ cố gắng nổ cho to thôi, dùng khí thế bức người, nói vài lời hung ác.
Chuyển Luân Thánh Vương khi nãy đã bị Thái Càn Không lấy đi, bảo bối bực này đương nhiên không thể để lại nơi đây, hơn nữa Thiền Anh Thiên còn chưa chết, một tia thần thức kia của hắn được giữ, đương nhiên có thể sống lại.
Nhưng lần này Côn Lôn Thần Tông xem như mất hết mặt mũi, chỉ là một tên đệ tử Thiên Địa Tông có thể bức hai vị phó tông chủ của họ đến thảm thương, điều này nói ra ai sẽ tin đây?
Khẳng địnhsẽ không có ai nguyện tin đâu.
Lúc này, Thiên Địa Tông.
Vô số đệ tử tập trung tại quảng trường, từng người từng người đều ngẩng đầu, bên trên họ, hư không hiện ra khung cảnh tình hình hiện tại của Lâm Phàm ở Côn Lôn Thần Tông.
Đệ tử ngoại môn sợ ngây người.
Đệ tử nội môn hưng phấn.
Đám Thần tử cũng đang hưng phấn cực kì.
Đệ tử dự bị trở về tông môn cũng bội phục.
Một ít đệ tử ngoại môn có cảm giác như được nhìn thấy thế giới mới.
- Đây là Lâm sư huynh của chúng ta sao? Thật bá đạo, thật lợi hại.