Khi thấy Lâm Phàm rời đi, Linh Quân thở phào nhẹ nhõm, nàng không nghĩ tới Thanh Toàn gặp kẻ địch cường đại như vậy, hắn khiến nàng cảm thấy sợ hãi từ sâu trong nội tâm, làm nàng kinh hãi vạn phần. Nhưng cũng còn tốt, hết thảy đều được giải quyết. Tuy mất đi Vĩnh Dạ Ma Bàn, nhưng những thứ này đều đáng giá, nàng nhìn khuê nữ mình thở dài một tiếng, trong mắt nàng lộ ra một tia thống khổ, tại sao lại biến thành như vậy?
...
Một nơi nào đó.
Sắc mặt phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông, Xích Hỏa Thần hiện giờ đang rất khó coi. Bọn họ đã huy động tới ba vị phó tông chủ, mà vẫn không thể lưu Tần Thánh Quân lại.
- Tần Thánh Quân đã lấy được Tam Hoàng Tiên Vương bảo địa, nếu để hắn tiếp tục phát triển, hậu quả thật không dám tưởng tới.
Xích Hỏa Thần lên tiếng.
- Tình huống hiện tại cũng không có cách nào khống chế được rồi, tu vi Tần Thánh Quân đã đạt đến đến mức độ này, cho dù ba người chúng ta có liên thủ cũng chỉ có thể đả thương hắn, không thể lưu hắn lại được, người này lòng dạ độc ác, nham hiểm cực kỳ, tuyệt đối sẽ không dừng tay đâu, chúng ta nhanh chóng trở lại trong tông môn, hồi báo mọi chuyện cho tông chủ.
Một phó tông chủ khác nói.
- Được...
Lúc ba người trở về chỗ cũ nhìn thấy ba bộ thi thể lơ lửng trong hư không, sắc mặt cũng thay đổi.
- Sao lại thế…
Xích Hỏa Thần không dám tin nhìn cảnh tượng trước mắt, thi thể ba đệ tử kia đang phiêu phù ở đó, tất cả đều mất sinh cơ đã chết không thể chết lại.
- Là ai, rốt cuộc do ai làm? Ai dám ra tay với đệ tử Côn Lôn Thần Tông ta?
- Đáng ghét, thật sự quá đáng ghét.
Trong lòng bọn họ run lên, không thể chịu đựng nổi cơn tức này, để bồi dưỡng được những đệ tử xuất sắc như thế này, Côn Lôn Thần Tông cần phải tiêu hao không biết bao nhiêu tài nguyên. Nhưng bây giờ lại bị người chém giết, thật không thể nhịn được, một phó tông chủ xòe bàn tay thi triển vô thượng thần thông bắt thi thể Cửu Lê Tổ Tiên nắm trong lòng bàn tay.
- Hồi Tưởng!
Hồi Tưởng thần thông, cho người còn sống thấy được cảnh tượng người chết thấy lúc sắp chết, ba vị phó tông chủ nhìn thấy khuôn mặt kia, nhất thời kinh sợ, hét to.
- Dĩ nhiên là hắn.
Người trong hình, đương nhiên là Lâm Phàm, Thiên Địa Tông Lâm Phàm, cái kia tên ghê tởm kia.
Một đao, hai đao...
Ba vị phó tông chủ nhìn cảnh tượng này, lửa giận trong lòng càng bùng nổ, bọn họ không ngờ tên kia lại đê tiện như vậy, dám giết đệ tử Côn Lôn Thần Tông.
- Không giết được người nnày, Côn Lôn Thần Tông còn mặt mũi gì nữa?
Xích Hỏa Thần phẩn nộ quát.
- Trở về, hết thảy đều để tông chủ định đoạt, Thiên Địa Tông đang muốn khiêu chiến Côn Lôn Thần Tông ta.
- Lần này, hắn lại giết bốn tên đệ tử tông ta, chẳng lẽ hắn muốn giết hết tất cả đệ tử tông ta, đoạn tuyệt đạo thống Côn Lôn Thần Tông ta?
...
Giờ này, Lâm Phàm cũng không biết hắn vừa chọc ra thêm một chuyện lớn, nếu hắn chỉ giết một tên cũng không có chuyện gì lớn, còn đằng này, hắn liên tiếp chém giết ba vị đệ tử, quả thật không xem Côn Lôn Thần Tông ra cái gì. Nhưng đối với Lâm Phàm, những chuyện này cũng không phải chuyện to tát gì, vì hắn hiện tại đang có chuyện trọng yếu cần phải làm hơn. Thời điểm bên trong Tam Hoàng thiên khố, lấy được một số thứ tốt, đan dược vô cùng vô tận, đủ để hắn phê pha nốc thuốc một hồi.
Lâm Phàm đánh vỡ thứ nguyên trốn vào trong hư không vô tận, lấy Thiên Địa Dung Lô ra, nhìn Đan Giới bên trong, trái tim nhỏ bé yếu ớt của hắn đột nhiên run lên.
Luyện hóa!
Dưới tình huống hiện tại, hắn chỉ có thể luyện hóa nó, chữ Đan kia mặc dù là vô thượng bí bảo, thế nhưng cũng là một cái phong ấn, nếu không phá mở nó, không có cách lấy được đồ vật bên trong. Lúc Tam Hoàng Tiên Vương sắp chết, đã có ý nghĩ này, ngoại trừ luyện hóa toàn bộ Tam Hoàng thiên khố, không có cách nào mở phong ấn được.
- Luyện hóa!
Dù mất chữ Đan cũng không sao, Lâm Phàm muốn hết thảy trước mắt.
- Keng, luyện hóa thành công.
Chữ Đan đã bị luyện hóa thành một đoàn đan dược bản nguyên, Lâm Phàm liền xòe bàn tay đưa vào bên trong Thiên Địa Dung Lô, nắm đám đan dược bản nguyên trong tay, nhét vào miệng.
- Keng, chúc mừng kí chủ đã dùng đan dược bản nguyên.
- Keng, kinh nghiệm tăng cường...
- Keng, tu vi thăng cấp.
- Tu vi: Tổ Cảnh trung giai.
Lâm Phàm tự nhiên cũng không nỡ luyện hóa chữ Đan kia, nhưng lại không có cách nào khác, nếu không thể loại bỏ phong ấn, hắn cũng không lấy được bất kỳ viên đan dược nào, lấy thực lực bây giờ của hắn không có khả năng phá vỡ phong ấn do Tiên Vương bố trí.
- Ha ha...Chúng ta thoát vây rồi.
- Phong ấn Tiên Vương đại nhân đã không còn, chúng ta có thể ngao du thiên địa rồi, có thể bất đầu tu luyện thành thiên địa đan thần rồi.
- Nơi này là nơi nào? Sao chúng ta lại không ra được?
- Thả chúng ta đi ngoài, chúng ta là đan dược vương giả, đan dược tiên thần, ngươi không xứng dùng chúng ta.
Đúng lúc này không có phong ấn, những viên đan dược vô cùng càn rỡ, để hắn kinh ngạc vạn phần.
- Thực sự quá càn rỡ.
Nói xong, Lâm Phàm đánh ra một chưởng trấn áp toàn bộ những viên tiên đan bên trong Thiên Địa Dung Lô.
- Đều thành thật một chút cho ta.
Một tay Lâm Phàm liền tóm lấy mấy chục viên tiên đan, sau đó bỏ toàn bộ vào miệng, giòn, hương vị không sai, tất cả đều là tiên đạo pháp tắc.
Chuyển đổi!
Chuyển đổi!
Dược lực hòa vào trong thân hắn, tiên đạo pháp tắc chuyển hóa thành vô số điểm kinh nghiệm.
- Keng, chúc mừng Kí chủ đã phục dụng hạ phẩm tiên đan.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!