Khi Bích Liên tiến hẳn vào bên trong, phóng viên lại giống như thủy triều, tràn về phía cô ta vây lại chặt chẽ.
Sau đó lại liên tiếp đặt ra câu hỏi.
“Cô Anly, cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của chúng tôi, xin hỏi có phải là do cô cảm thấy bị chột dạ hay không?”
“Nghe nói quan hệ giữa cô và chị của cô cũng không tốt, bây giờ lại muốn đến đây chúc mừng, xin hỏi, đây là muốn dựa vào buổi công bố phim hôm nay, dựa vào độ hót của bộ phim Trả Nợ Cho Ma Long để nâng cao giá trị của bản thân, lăng xê ké cho bộ phim mà cô đang đóng?”
“Lần đầu tiên đóng một vai nữ phụ trong phim chiếu mạng, cô cảm thấy như thế nào?”
Các phóng viên đặt câu hỏi vô cùng sắc bén, câu nào cũng làm cho Anly ngoài cười nhưng trong không cười nổi. .
Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn
Nụ cười gượng gạo ở trên gương mặt của Bích Liên cũng dần trở nên cứng đơ ra. Phải mất một phút cô ta không biết nên bắt đầu từ đâu, nhưng ngay sau đó cô ta lại trở về dáng vẻ đáng yêu, cần được che chở như cũ.
Bích Liên mỉm cười, lớn giọng hỏi: “Mọi người đặt nhiều câu hỏi một lúc như vậy, rốt cuộc là muốn tôi trả lời câu hỏi nào trước đây?”
Đám đông bất chợt chìm vào trong yên lặng, mọi người nhìn nhau, chưa kịp phản ứng lại, đã nghe thấy giọng nói dịu dàng trầm tĩnh của cô ta vang lên. “Lời đầu tiên, tôi muốn gửi lời xin lỗi đến tất cả mọi người vì những chuyện đã xảy ra vào khoảng thời gian trước. Nhưng vì đây là việc riêng trong nhà cho nên tôi cũng không tiện nói ra với mọi người. Xin mọi người thứ lỗi cho.”
Khi Bích Liên mở miệng lấp lửng nói thì vô số camera đã nhắm thẳng vào mặt của cô ta, đèn flash nhấp nháy liên tục.
Xung quanh rất yên tĩnh, không có người nào nói chuyện, tất cả mọi người ở đều nhìn chằm chằm, lắng nghe cô ta.
Những người trong đoàn làm phim ngồi ở phía trên khán đài nhìn tình cảnh trước mắt này, khẽ cười chế nhạo. Cũng chẳng có ai tỏ ra bực tức hay sốt ruột vì bị chen ngang lấn sóng.
Mọi người đều mang tâm trạng ngồi xem diễn kịch để quan sát.
Nhật Ly thì cầu còn chẳng được, cứ để cho cô ả dựa hơi mà nổi, càng nổi càng tốt…
Võ Bích Liên lại tiếp tục kể lể: “Người ta thường nói thanh giả tự thanh trọc giả tự trọc, nghĩa là người mà ngay thẳng thật thà thì chẳng cần phải giải thích nhiều. Tôi cũng như thế, chính là cây ngay không sợ chết đứng. Trong sự việc đó có cả đúng sai, tôi cũng không tiện nói nhiều.”
Cô ta ngừng lại, đưa ánh mắt tỏ ra bất đắc dĩ nhìn khắp các ống kính rồi mới thở dài nói tiếp: “Còn lý do vì sao tôi nhận diễn bộ phim này… tiêu chuẩn chọn phim của diễn viên chả nhẽ đều phải nhìn xem mình sẽ đứng ở vị trí nào bên trong bộ phim? Nếu mọi người đều nghĩ như thế, thì xin thứ lỗi, tôi không thể đồng tình được.”
“Tôi cho rằng, đã làm một diễn viên thì khi lựa chọn vai diễn chỉ cần suy xét xem mình có thích nhân vật này, có thích kịch bản này hay không, còn lại là chuyện của đoàn làm phim và khán giả.”
“Mặt khác, từ trước tới nay tôi vốn dĩ không bao giờ cho rằng đóng vai nữ phụ trong bộ phim này sẽ làm tôi cảm thấy mình bị thiệt thòi, bị hạ thấp. Vì đầu tiên, không nhắc đến sự nổi tiếng của tôi khi nhận diễn nhân vật và kịch bản này, mà chỉ vì trong bộ phim này đất diễn nội tâm của nhân vật rất nhiều, mà bản thân tôi lại đang bị nhận xét là yếu về mặt này, thế nên tôi muốn tham diễn, chỉ thế mà thôi.”
“Còn về tôi và chị Nhật Ly, có lẽ mọi người đã hiểu lầm quan hệ giữa tôi và chị tôi vì những tin đồn trước đó. Thực ra, chuyện giữa người nhà với nhau cũng giống như bát đĩa, cũng có lúc xô đẩy sứt mẻ. Điều này hẳn là mọi người tự hiểu, tôi không cần phải giải thích.”
“Tôi cảm thấy rằng về chuyện tình cảm chị em chúng tôi có tốt đẹp hay không, cũng đâu cần phải chứng minh với người ngoài bất cứ điều gì. Chúng tôi xấp xỉ tuổi nhau nên vô cùng thân thiết, cũng sẽ không chỉ vì một hai việc nhỏ mà đoạn tuyệt, cắt đứt hoàn toàn coi nhau như người dưng.”
“Bởi vậy, khi truyện của chị tôi được chuyển thể thành phim tôi đã rất vui mừng, nên có lẽ đã đi lại nơi đó vài lần mới khiến người khác hiểu lầm. Như hôm nay, tôi là đường đường chính chính tới chúc mừng chứ không phải tới vì điều gì khác. Thân là một người em gái, tôi chắc chắn sẽ ủng hộ chị ấy hết mình. Tôi tin rằng bất cứ ai rơi vào hoàn cảnh như tôi thì người đó cũng sẽ đưa ra sự lựa chọn giống như tôi.”
“Đối với việc tôi vẫn luôn không phản hồi lại sau vụ scandal, từ trước đến nay tôi luôn cho rằng những góc khuất của xã hội hẳn là mọi người đều biết. Bản thân tôi là một người nổi tiếng, tôi thừa hiểu, cũng rất có ý thức để tự suy xét việc gì nên làm việc gì không. Nhưng cố tình những chuyện bê bối đó lại vẫn cứ xảy ra trên người tôi... Cho dù bây giờ tôi có giải thích thế nào hay nói nhiều hơn nữa thì người không muốn tin vẫn sẽ không tin. Mà người tin tưởng tôi thì ngay từ lúc bắt đầu, họ sẽ không nghi ngờ tôi một chút nào mà đã tin rồi, đâu cần phải giải thích. Tôi chính là bị hãm hại.”
“Được rồi, tôi sẽ không nhắc đến những điều không liên quan nữa, hy vọng mọi người sẽ quan tâm đến bộ phim của chị tôi nhiều hơn. Đồng thời hãy chờ mong ở sự tiến bộ của tôi qua bộ phim mà tôi đang đóng nhé. Tôi tin rằng cả hai bộ phim của chúng tôi nhất định có thể cùng bùng nổ, cháy phòng vé và đạt lượng truy cập cao trên bảng xếp hạng. Cảm ơn!”
Bích Liên đã nói xong, giọng điệu dịu dàng cùng dáng vẻ tự tin, lập luận sắc bén của cô ta khiến cho mọi người đều bị cuốn theo.
Các phóng viên đang giơ micro và camera quay lại đều chết lặng, dù thế nào đi nữa bọn họ cũng không bao giờ có thể ngờ được rằng Anly có thể đưa ra được những câu trả lời như vậy.
Dù cho điều cô ta nói có bao nhiêu là thật, thi bọn họ cũng đã có bài viết nóng hổi để đăng rồi.
Thế là ánh đèn flash vẫn không ngừng lóe lên, thậm chí có người còn chuyển ống kính lên chỗ của Nhật Ly, người vẫn đang lặng lẽ ngồi xem kịch nãy tới giờ.
Ánh sáng của đèn flash nối nhau lóe lên, làm cô hoa hết cả mắt.
Tuấn Kiệt ngồi ngay đó lúc này mới lọt vào ống kính, đám phóng viên chợt nhớ ra nhân vật chủ chốt này, lại lập tức nhao nhao lên đặt câu hỏi.