Võ Bích Liên tròn mắt kinh ngạc. Đạo diễn Hà đã tắt điện thoại ném sang một bên trừng mắt nhìn xuống cô ta.
"Liếm cho anh bắn ra đi, tập trung vào, không thì sẽ trừng phạt em."
Bích Liên cảm giác được ánh mắt cảnh báo của đạo diễn Hà, thoáng rùng mình khi nghĩ tới sở thích biến thái của gã ta. Cả cái tát ác ý kia nữa, nó nhắc nhở Bích Liên nơi nào đó của mình sau đêm qua tới giờ vẫn còn ẩn ẩn đau xót, nếu lại không biết điều chiều theo ý của gã ta, thêm đêm nay nữa sợ là cô ta sẽ bị giày vò đến chết thật.
Nghĩ thế, Bích Liên bắt đầu chăm chỉ há miệng làm việc.
"Rất tốt!" Đạo diễn Hà vuốt ve mái tóc dài mượt của Bích Liên không tiếc lời khen ngợi: "Từ từ nuốt sâu thêm một chút, đưa toàn bộ cây gậy của chồng em vào đi, nếu ăn không hết thì dùng tay chăm sóc sờ mó nó."
Một tay khác gã ta nhéo bóp bầu ngực sữa không thương tiếc: “Thằng chồng chưa cưới nhà họ Lê không dạy em cách để lấy lòng đàn ông sao?”
Trong lòng Bích Liên tuy rất căm hận gã đàn ông này, nhưng sắc mặt lại tỏ ra rất hưởng ứng, vô cùng nghe lời ngoan ngoãn làm theo như gã ta hướng dẫn. Cái miệng nhỏ của cô ta tích cực ngậm vào nhả ra cây gậy thô to, hai má cũng phình lên theo từng cử động, trông gợi dục dâm mỹ khó tả.
Đầu lưỡi mềm mại ấm nóng của Bích Liên đang không ngừng nỗ lực chăm sóc đỉnh đầu cùng thân gậy.
Ăn được một lúc, Bích Liên đã cảm thấy miệng lưỡi bỏng rát, cơ hàm tê mỏi sắp bị rụng luôn rồi. Vậy mà gã đàn ông này vẫn chưa chịu ra.
Cái bụng bia nhung nhúc đầy mỡ đang rung lên vì sung sướng. Bàn tay của gã nắn bóp trên người Bích Liên càng lúc càng mạnh.
Những lúc thế này đáy lòng cô ả càng căm hận Nhật Ly, nhẽ ra tất cả sự trừng phạt này phải ở tại trên người cô chứ đâu phải cô ta?
Cắn răng chấp nhận, Bích Liên nỗ lực phối hợp cầu mong cho màn tra tấn này sẽ nhanh kết thúc.
Tay nhỏ vươn ra xoa nắn hai viên tinh hoàn no đủ, dùng lực đạo không nặng không nhẹ vuốt ve cả lỗ nhỏ bên dưới. Ngón tay khác quệt qua nước miếng chảy từ miệng ướt át rồi bất ngờ cắm thẳng vào trong lỗ nhỏ đó.
Gã đàn ông bị cắm bất ngờ, rên lên khoái trá.
Lần đầu được hầu hạ thế này, gã ta đúng là cảm thấy vô cùng sảng khoái, con đàn bà này quả thực không hổ là một cực phẩm điển hình cho loại chuyên đi câu dẫn đàn ông, chỉ có dùng miệng thôi mà cũng đã có thiên phú như vậy.
Thấy Bích Liên làm càng lúc càng hăng, lỗ nhỏ phía sau của gã bị ngón tay của cô ả cắm tạo ra từng dòng điện kích thích khiến cây gậy càng thêm trướng to giật giật.
Gã tấm tắc nói: "Ngoan lắm, em làm tốt, vai diễn kia anh nhất định sẽ lấy về tay em.”
Nghe vậy, Bích Liên lập tức ra sức chăm chỉ hóp má mút, đến nỗi miệng cô ta đều đã bị mất hết cảm giác. Sau lại cố gắng nuốt vào thêm một chút, liếm cũng càng thêm nhiệt tình chăm sóc tỉ mỉ từ đỉnh đầu, lỗ nhỏ, cho đến cả hai viên tinh hoàn đều không bỏ sót.
Gã đàn ông tên Hà tê dại sung sướng hít hà một hơi, chân gã dạng ra gác lên mặt bàn, một tay với xuống túm lấy gáy ả đàn bà đang quỳ dưới người mình, nâng hông thúc mạnh cây gậy thô to mạnh mẽ vào sâu trong miệng cô ta.
Bích Liên không hề phòng bị bất ngờ bị tập kích, gã chồng vũ phu không màng tới cảm giác của cô ta, cường ngạnh điên cuồng hướng cây gậy về phía chỗ sâu trong yết hầu nhỏ mà tàn nhẫn cắm.
Bích Liên khó chịu chống đỡ, bàn tay bấu chặt trên gã chồng ra sức giãy dụa, cô ta có cảm giác như chính mình sắp bị cây gậy kia chèn cho tắc thở tới nơi rồi.
Đạo diễn Hà dùng hai tay túm lấy tóc cô ta ấn xuống, cây gậy nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục cái. Cuối cùng gắt gao đè lại đầu Bích Liên, đỉnh gậy cắm thẳng vào vách trong của yết hầu, kịch liệt nhảy lên vài cái, lỗ nhỏ phình to lập tức phun ra từng luồng chất lỏng tanh nồng đặc sệt.
Sau khi bắn xong, gã đàn ông xách Bích Liên lên thô bạo vén bộ váy ngủ xộc xệch của cô ta, giật chiếc quần nhỏ xuống vứt ra ngoài.
Bích Liên vẫn còn đang bị ho sặc sụa chao đảo bị gã ta ấn xuống sô pha dùng ngón tay thô bạo đâm thẳng vào.
Gã không quan tâm tới sự phản kháng sợ hãi của vợ mình, ngón tay tàn nhẫn khai mở hai lỗ nhỏ.
Hai chân Bích Liên kịch liệt giãy dụa không hề muốn làm chuyện đó: "Không được...! Anh, em còn đau lắm."
"Yên tâm, anh sẽ rất nhẹ nhàng." Nói xong, cây gậy mới vừa phóng thích đã cứng trở lại, gã ta banh rộng hai chân cô ả tàn nhẫn thúc vào hang động ướt át.
"A a a...! Không được...! Ô...! Em sẽ bị anh làm chết mất...! A...! Quá sâu...! Ô...! Nhẹ chút..." Bích Liên giãy dụa lợi hại, nhưng cơn khoái cảm khi bị cây gậy tuy không dài nhưng lại thô to gân guốc cắm cơ thể cô ta lập tức không khống chế được mà mềm nhũn, chỉ nói đôi lời nói là mang ý kháng cự.
"Sao nào, không la hét nữa sao? Vậy thì rên to lên đi, loại dâm đãng..." Đạo diễn Hà mạnh mẽ ra vào, bàn tay vừa bóp vừa tát lên mông cô ả đôm đốp: "Không phải em thích bị làm như thế nàyà? Xem này nước ra nhiều như thế!”
“Anh thật muốn làm chết em!”
"Ưm...!Không được...!A! Nhẹ chút...! Em mà chết anh kiếm đâu ra được người vợ vừa đẹp vừa biết làm tình giống như em." Bích Liên bị gã đàn ông đâm cho tê liệt, không còn biết trời đất là gì hùa theo buông lời thác loạn. Ngọn núi lớn của cô ta cũng bị nhào nặn đỏ bừng tê buốt.
Tiếng vang rên rỉ không ngừng vang lên.
Đột nhiên gã đàn ông dừng lại động tác, cây gậy ướt dầm dề bị rút ra rồi phụt một cái đâm vào lỗ nhỏ phía sau. Bích Liên đau đớn hoảng sợ hét lên một tiếng thật dài.
Những gì cô ta phải chịu, nhất định, nhất định sẽ đòi lại ở trên người Nhật Ly.
Không biết qua bao lâu, cô ả liền ngất đi.