Diệp Khải bật cười: “Đến đây nào”.
Nói rồi y bỗng biến thành một tia lôi quang bắn ra xa.
Ầm!
Không lâu sau, khu vực thời không đó nứt ra từng chút một.
An Nam Tịnh đứng trước thần điện Hư Chân bỗng nhìn Diệp Quân: “Đi thôi”.
Diệp Quân im lặng không nói.
An Nam Tịnh nói: “Thực lực vị huynh đệ này của cậu không hề yếu, đừng lo”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó hắn nhìn Nạp Lan Ca: “Tiểu Ca, nơi này giao cho muội”.
Nạp Lan Ca gật đầu: “Huynh yên tâm”.
Diệp Quân cũng không nhiều lời nữa, lập tức biến mất khỏi đó cùng với An Nam Tịnh, bây giờ không phải lúc để bày tỏ tình cảm tình chàng ý thiếp.
Còn chuyện động phòng cứ hoãn lại trước đã, dĩ nhiên cũng không thể hoãn quá lâu, sinh ra Tiểu Tiểu Quân sớm một chút, sau đó bảo Tháp gia dẫn dắt nó giúp mình.
Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân rời đi ở đằng xa, hai tay chậm rãi siết chặt lại.
Lúc này Lý Bán Tri bỗng bước đến trước mặt Nạp Lan Ca, bà ấy nhìn Nạp Lan Ca rồi hơi cúi người xuống, sau đó lấy một tập sách nhỏ ra đưa cho Nạp Lan Ca.
Đơn thôi việc!
Nạp Lan Ca nhìn đơn thôi việc trước mặt, không nói gì.
Lý Bán Tri mỉm cười, cũng im lặng.
Nạp Lan Ca bỗng cúi người với Lý Bán Tri, sau đó nói: “Dì Tri, con và Diệp Quân có làm gì sai chọc giận dì sao?”
Lý Bán Tri lắc đầu cười nói: “Con nghĩ đâu thế, ta chỉ cảm thấy hơi mệt thôi”.
Nạp Lan Ca bỗng nắm lấy tay Lý Bán Tri nói: “Dì Tri, con biết tỏ ra giả tạo trước mặt dì đều chỉ là tự rước nhục thôi nên con sẽ nói ngắn gọn, con và Diệp Quân cần sự giúp đỡ của dì”.
Vũ trụ Quan Huyên rất nhỏ so với Chân vũ trụ, nhưng đó cũng là nơi có rất nhiều thế giới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!