Nghe Tháp gia nói vậy, Diệp Quân hơi ngượng ngùng.
Hắn quên mất còn có Tháp gia và đại lão thần bí!
Không biết làm thế nào mới giấu được Tháp gia đây?
Nạp Lan Ca mỉm cười nhìn Diệp Quân trước mặt rồi tiến lên, Diệp Quân chưa kịp phản ứng, cô đã hôn nhẹ lên môi Diệp Quân.
Cả người Diệp Quân cứng đờ tại chỗ.
Nạp Lan Ca lập tức tách ra, cô nhìn thanh niên trước mặt, cười rồi khóc.
Diệp Quân ôm lấy chiếc eo mảnh khảnh của Nạp Lan Ca, nhẹ nhàng nói: “Sao vậy?”
Nạp Lan Ca mỉm cười: “Muội vui quá!”
Diệp Quân ôm Nạp Lan Ca trong lòng, nói: “Huynh sẽ không để muội bị thương nữa!”
Nạp Lan Ca vòng tay ôm Diệp Quân, vùi đầu vào vai Diệp Quân, từ từ nhắm mắt lại: “Vâng!”
Nói xong, cô ôm Diệp Quân chặt hơn.
Thực ra trong khoảng thời gian cô trở thành linh hồn, cô đã biết rất nhiều chuyện, chẳng hạn như một vài cô gái nào đó…
Một lúc lâu sau, Diệp Quân đẩy Nạp Lan Ca ra.
Tinh không của chiến trường Hư Chân xám xịt, không có bất kỳ ánh sao nào, mang theo cảm giác ngột ngạt nặng nề.
Trong bóng tối xung quanh hai người, có vô số cường giả đang bảo vệ họ.
Cả đoạn đường, Diệp Quân vốn trầm mặc nhưng hôm nay lại nói rất nhiều, nói mãi không dứt.
Còn Nạp Lan Ca bị hắn kéo đi lại nói rất ít, nhưng trên mặt lại nở nụ cười tươi.
Tiểu Tháp nói: “Thằng nhóc kia, ngươi có muốn đến biển tinh không không?”
Diệp Quân hơi bất ngờ: “Biển tinh không ư?”
Tiểu Tháp nói: “Đúng vậy, trước đây cha ngươi đã để lại hai con hạc giấy ở đó, ngươi không muốn đi xem thử sao?”
Diệp Quân chớp chớp mắt: “Cái này… không ổn lắm nhỉ?”
Tiểu Tháp nói: “Có lẽ sẽ có vài lợi ích gì đó!”
Diệp Quân gật đầu: “Đi xem thử đi!”
Ngộ nhỡ cha để lại cho hắn bảo vật tuyệt thế nào đó thì sẽ kiếm được một khoản lớn.
Diệp Quân hỏi: “Đến biển tinh không bằng cách nào?”
Tiểu Tháp đáp: “Bây giờ ngươi là thiếu chủ của thư viện Quan Huyên, ngươi nói với bọn họ một tiếng, bọn họ sẽ dẫn ngươi đi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!