Mộ Niệm Niệm hạ giọng: “Đừng xem thường một người mẹ nào cả. Mẹ của hắn chắc chắn đã lường trước được cục diện hôm nay... Cứ chờ tiếp mà xem”.
Tần Quan!
Người này cũng từng đi vào Chân thế giới ở trận chiến năm ấy!
Hơn nữa còn giết nhiều thần linh hơn cả Kiếm Chủ Nhân Gian!
Người khác là đi một bước, giết một người.
Còn bà ấy là đi tới đâu, giết sạch tới đó!
Trong đường hầm thời không, nhóm cường giả thư viện Quan Huyên đi theo sau Diệp Quân, ai nấy đều mang vẻ mặt trầm trọng vô cùng.
Thư viện đã phải chịu tổn thất nặng nề trong trận chiến này!
Số Quan Huyên Vệ thượng cổ mà Lý Bán Tri phái tới giờ chỉ còn lại năm.
Mấy trăm kiếm tu của Kiếm Tông, giờ chỉ ngót nghét hai trăm.
Hơn một trăm kiếm tu của họ đã bỏ mạng!
Số cường giả thư viện Quan Huyên chết đi lại càng không thể đếm được.
Quá sức thảm thiết!
Lần này thư viện bị đánh cho không kịp trở tay.
Diệp Quân quan sát bọn họ trong im lặng.
Tuy không quen biết nhau, nhưng ai nấy đều liều mạng bảo vệ hắn.
Vì sao?
Vì hắn là con của Kiếm Chủ Nhân Gian!
Thân phận này không chỉ là vinh dự mà còn đi kèm với trách nhiệm.
Bảo vệ toàn bộ vũ trụ Quan Huyên ư?
Với người một ngày trước vẫn còn là kiếm tu bình thường như Diệp Quân mà nói, áp lực đúng là nặng như núi đổ.
Hắn còn chưa kịp thích ứng với việc mình thoắt cái trở thành con của Kiếm Chủ Nhân Gian, nên không thể nào diễn tả được cảm xúc khi nhìn thấy những người ở thư viện liều mạng bảo vệ mình.
Lý Bán Tri đi đến cạnh hắn, nhỏ giọng nói: “Đừng nghĩ nhiều”.
Bà ấy không biết đánh nhau, có ở lại cũng không được gì, vì vậy cũng rút lui theo.
Diệp Quân hít vào một hơi, nói: “Dì Tri, nếu con đoán không sai thì có lẽ chúng ta sẽ không đợi được viện binh đến. Một khi biết được thân phận của con, thần linh ở Chân thế giới chắc chắn sẽ không từ mọi cách để giữ chân A La Đại Kiếm Đế và những người khác”.
Lý Bán Tri không đáp.
Bởi bà ấy cũng nghĩ đến điều này.
Diệp Quân: “Mục tiêu trước mắt của chúng ta là Trụ giới. Con không rành nơi ấy nên muốn hỏi dì, chúng ta đến đó thật sự có thể chống lại bọn thần linh kia sao?"
Lý Bán Tri im lặng một hồi mới đáp: “Ta không dám xác định, nhưng trước mắt Trụ giới là lựa chọn duy nhất của chúng ta”.
Lựa chọn duy nhất.