Ai đối tốt với ta thì ta đối tốt với người đó!
“Hỗn láo!”
Lúc này, một ông lão đột nhiên bước tới từ phía bên cạnh, ông lão nhìn Diệp Quân, nói với vẻ bực dọc: “Ngươi là ai mà lại dám chất vấn quyết sách của nội các?”
Diệp Quân nhìn về phía ông lão: “Ông là người của nội các à?”
Ông lão lạnh lùng nói: “Không phải!”
Diệp Quân cau mày: “Vậy thì liên quan quái gì tới ông?”
Mọi người: “...”
Ông lão nổi giận bừng bừng: “Ngươi hỗn xược, ta là trưởng lão của Trung Khu Viện, ngươi lại dám khinh thường ta!”
Diệp Quân nhìn về phía Lý bà bà bên cạnh, hoài nghi: “Trung Khu Viện làm cái gì thế?”
Lý bà bà giải thích: “Nội các có quyết sách gì đều phải gửi tới Trung Khu Viện, do Trung Khu Viện thực thi”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía ông lão kia: “Ta cáo trạng nội các thì có liên quan quái gì tới Trung Khu Viện của ông?”
“Ngươi!”
Ông lão cáu phát điên: “Diệp Quân, người đừng cho rằng ngươi có Kiếm Tông ủng hộ là có thể làm loạn!”
Diệp Quân nhìn ông lão: “Ông nhìn thấy ta làm loạn rồi à?”
Ông lão đang định lên tiếng, Diệp Quân lắc đầu: “Ông đừng lảm nhảm nữa, ta không muốn nghe mấy lời vô bổ của ông, nếu như ông không thoải mái thì chúng ta đấu riêng một trận, ta chôn sống ông luôn!”
Ông lão điên tiết, đang định nói gì đó thì lúc này có một ông lão khác bước ra từ bên trong điện nội các.
Nhìn thấy người này, tất cả mọi người đang có mặt đều vội vàng hành lễ: “Tham kiến Trương Lão!”
Trương Lão!
Trương Lão không phải là nhân vật lớn của nội các, nhưng ông ta là người duy nhất có thể tự do vào trong nội các, hơn nữa việc trở thành thành viên nội các của ông ta chỉ là vấn đề thời gian!
Dù gì năm đó ông ta cũng là người do đích thân Kiếm Chủ Nhân Gian đề bạt!
Nhìn thấy Trương Lão, trưởng lão Trung Khu Viện cũng vội vàng cung kính hành lễ: “Chào Trương Lão!”
Trương Lão liếc nhìn ông lão, ông lão lại vội vàng lên tiếng: “Diệp Quân này coi thường luật pháp, phải lập tức tước bỏ thân phận học viên thư viện của hắn sau đó cho đi đày tới ngục Thần Chiêu...”
“Hỗn láo!”
Trương Lão đột nhiên gầm lên đầy phẫn nộ, giọng nói vang khắp không gian giống như kinh lôi!
Mọi người ngẩn ra.
Ông lão kia đầy kinh ngạc: “Trương Lão?”