Một tiếng kiếm vang lên, thanh kiếm gãy trong tay y đột nhiên lao thẳng lên trời, xé toang chân trời, xuyên qua thời không, đi tới trước Võ Viện của tổng viện thư viện Quan Huyên.
Tất cả đệ tử Võ Viện đều kinh hoảng!
Đại võ quan xuất hiện trước cửa Võ Viện, ông ta nhìn thanh kiếm gãy trước mặt, hai mắt híp lại: “Trần Quan Tử!”
Lúc này, giọng nói của Đại sư huynh vang lên khắp bên trong vũ trụ Quan Huyên: “Đại võ quan, sau một giây nữa, nếu lệnh truy nã sư đệ của ta vẫn chưa bị gỡ bỏ thì ta sẽ tới khiêu chiến với Võ Viện, khiêu chiến sinh tử! Đệ tử Võ Viện của ông có bao nhiêu người thì ta sẽ giết chết bấy nhiêu!”
Có bao nhiêu người thì sẽ giết chết bấy nhiêu!
Nghe thấy câu nói của Trần Quan Tử, sắc mặt của đám đệ tử Võ Viện lập tức ngập tràn vẻ phẫn nộ!
Một thanh niên trong số đó đột nhiên bước ra ngoài, bực tức nói: “Võ quan, ta tình nguyện chiến đấu với Trần Quan Tử của Kiếm Tông!”
Đại võ quan lại trầm mặc.
Ông ta đã từng ở thế giới Hư Chân, mà Trần Quan Tử cũng từng ở đó, vậy nên ông ta biết rõ thực lực khủng bố của Trần Quan Tử!
Võ Viện bây giờ chỉ có hai người có thể chiến đấu với y.
Một là người mang thiên mệnh.
Hai là chủ tịch Võ Viện - Trần Qua!
Lúc này, Trần Qua không ở trong thư viện, người mang thiên mệnh càng không thể ra tay vào lúc này.
Sắc mặt của Đại võ quan hết sức u ám!
Ông ta không ngờ Kiếm Tông lại đứng về phía Diệp Quân như thế!
Lúc này, thanh niên trước mặt Đại võ quan lại nói: “Võ quan, ta bằng lòng chiến đấu với Trần Quan Tử đó!”
Những đệ tử còn lại của Võ Viện cũng đồng loạt bước ra, tỏ ý tình nguyện muốn chiến đấu với Trần Quan Tử!
Đại võ quan lắc đầu: “Mấy người đều không phải là đối thủ của y!”
Nói xong, ông ta quay người rời đi.
Lệnh truy nã Diệp Quân ban đầu là do ông ta sử dụng thủ đoạn khiến cho thư viện không hủy bỏ, bây giờ ông ta chỉ có thể đi bảo thư viện lập tức hủy bỏ lệnh truy nã Diệp Quân!
Đúng lúc này, một học sinh của Võ Viện vì quá tức giận nên gằn giọng nói: “Kiếm Tông ức hiếp người quá đáng!”
Nói xong, gã đột nhiên nhìn về phía thanh kiếm gãy kia: “Trần Quan Tử, ta bằng lòng đấu với ngươi một trận, chiến đấu sinh tử!”
Vút!
Kiếm gãy đột nhiên hóa thành một tia kiếm quang lao vút đến, đầu của học sinh Võ Viện đó bay thẳng ra ngoài, máu tươi bắn xa mấy trượng!
Giết chết chỉ trong nháy mắt!
Mọi người đều kinh ngạc!
Ở phía xa, sắc mặt của Đại võ quan lập tức trở nên khó coi, ông ta nhìn về phía chân trời, lạnh lùng nói: “Trần Quan Tử, ngươi đừng có mà quá đáng!”