Liệt Thế Thốn Kình!
Diệp Quân không bận tâm tới đau đớn toàn thân, hắn cố gắng giơ tay phải lên mở cuốn sách cổ đó ra, đập vào mắt là một hàng chữ lớn: Xảo kình thấm ướt, kẽ hở động trời, thần quyền diệt thế, cận chiến vô địch.
Cận chiến vô địch!
Diệp Quân đột nhiên trở nên phấn khích, hắn vội vàng mở sách cổ ra, lúc này, cuốn sách cổ đó hóa thành một tia sáng thâm nhập vào giữa ấn đường của hắn!
Ầm!
Trong nháy mắt, vô số thông tin chảy vào trong bộ não của hắn!
Liệt Thế Thốn Kình!
Cấp Giản!
Ở Trung Thổ Thần Châu, cấp bậc của công pháp, tâm pháp và trang bị lần lượt là: cấp Nhân, cấp Linh, cấp Vương, cấp Địa, cấp Thiên, cấp Tiên, cấp Thánh, cấp Đế!
Bên trên đó là cấp Thần và cấp Giản, mà loại này cũng chỉ vũ trụ Quan Huyên mới có!
Có thể nói, một môn võ kỹ cấp Đế đã là sự tồn tại vô cùng nghịch thiên. Hôm đó hắn chiến đấu với Trương Long Hổ, đối phương bộc lộ ra chính là cấp Đế, uy lực đó hắn có ấn tượng hết sức sâu sắc!
Mà cấp Thần, cho dù là một số gia tộc lớn ở Trung Thổ Thần Châu thì đó cũng là thứ vô cùng hiếm có, còn về cấp Giản chỉ có một số thế lực hàng đầu mới có!
Cấp Giản!
Chính là đại đạo chí giản, võ kỹ từ phức tạp tới giản đơn!
Đơn giản trực tiếp!
Một đấm đánh chết ngươi!
Diệp Quân đương nhiên phấn khích, mặc dù bản thân đang bị trọng thương, thế nhưng hắn thật sự hào hứng!
Có môn võ kỹ này tượng trưng cho việc khả năng cận chiến của hắn tuyệt đối vô địch!
Hơn nữa, môn võ kỹ này rất có khả năng là do Võ Thần sáng tạo ra, cấp Giản do Võ Thần sáng tạo, đó là thứ mà những võ kỹ cấp Giản khác có thể so bì hay sao?
Đó tuyệt đối là thứ vượt xa cấp Giản thông thường, thậm chí còn có thể vượt cấp!
Quá đỉnh!
Diệp Quân phá lên cười, phấn khích nói: “Tháp gia, võ kỹ cấp Giản đó! Ngươi xem, con mẹ nó, là võ kỹ cấp Giản đó! Ta có được rồi, ha ha...”
Tiểu Tháp trầm mặc.
Giọng nói bí ẩn khẽ vang lên: “Nếu như hắn biết thứ này ở nhà hắn là một thứ rác rưởi thì hắn sẽ ra sao?”
Tiểu Tháp nói: “Không biết!”
Giọng nói thần bí: “Hay là ngươi cho hắn thứ gì tốt hơn chút đi?”