Bây giờ ta cũng không đoán nữa!
Cường giả tuyệt thế sẽ không đoán tâm tư của lính mới, bởi vì có thể hắn không nghĩ được nhiều như ngươi nghĩ!
Diệp Quân thu kiếm, khẽ cúi người hành lễ: “Cảm ơn!”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Thật ra hắn có thể sớm kết thúc trận chiến, nhưng hắn muốn xem cực hạn của hư ảnh và bản thân đến đâu nên không sử dụng chiêu này.
Nhiều khi người thông minh rất dễ bị mắc sai lầm bởi sự thông minh của mình!
Ngay lúc này.
Hư ảnh đột nhiên nói: “Chờ đã!”
Nghe vậy, Diệp Quân sửng sốt, quay đầu nhìn hư ảnh: “Ngươi là người thật hả?”
Hư ảnh lắc đầu: “Không!”
Diệp Quân chớp mắt: “Vậy ngươi là cái gì?”
Hư ảnh nói: “Ta là ý thức của vô số võ giả ngưng tụ thành, nhiệm vụ chính là thu thập các tư liệu chiến đấu ở đây để Võ Các nghiên cứu!”
Diệp Quân nhíu mày: “Võ Các?”
Hư ảnh gật đầu, xòe bàn tay ra, một tấm huy hiệu màu vàng chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân, mặt ngoài huy hiệu là một lầu các, trên lầu các có ba chữ nhỏ: “Tiên Bảo Các! Ở mặt trái của huy hiệu có chữ “Võ”!
Diệp Quân không hiểu lắm: “Đây là gì?”
Hư ảnh nói: “Võ huân!”
Diệp Quân hỏi: “Có tác dụng gì?”
Hư ảnh nói: “Cầm huy hiệu này, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào đỉnh thí luyện để thí luyện, hơn nữa, ngươi có thể được hưởng miễn phí tất cả các địa điểm thí luyện trong Tiên Bảo Các và được ứng trước một khoản tiền ở bất kỳ đâu trong Tiên Bảo Các, hạn mức là ba nghìn vạn, mỗi năm một lần”.
Diệp Quân nhìn hư ảnh: “Nói cách khác, ta có thể lấy được ba nghìn vạn kim tinh ở Tiên Bảo Các mỗi năm sao?”
Hư ảnh gật đầu: “Đúng!”
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta bị Tiên Bảo Các cho vào danh sách đen rồi!”
Hư ảnh sửng sốt.
Diệp Quân quan sát hư ảnh: “Ngươi có thể đưa tiền cho ta trước không? Ta sợ đến Tiên Bảo Các thì bọn họ sẽ không đưa cho ta!”
Hư ảnh lắc đầu: “Xin lỗi, ta không có tiền”.