Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)

Diệp Khải nói: “Diệp Quân ca”.

Diệp Quân dừng lại.

Diệp Khải nói: “Ngươi nhất định phải sống”.

Diệp Quân dừng một chút, sau đó nói: “Cố hết sức”.

Ngày hôm sau. Vào ngày này, vô số thiên tài tụ tập trước thiên lộ, có khoảng mấy chục vạn người, gần như tất cả yêu nghiệt thiên tài từ các nền văn minh vũ trụ hàng đầu

đều đến.

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn thiên lộ, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn và sự kích động mãnh liệt.

Tổng chiều dài của thiên lộ là 99.999 trượng, và ở vị trí 90.000 trượng có một tấm bia đá sừng sững, trên tấm bia đá có tên một người: Thần Đạo Thiên.

Tổ tiên của tộc Thần Đạo. Năm đó khi hắn ta còn trẻ đã leo lên thiên lộ, hiện tại hắn ta đang nắm giữ kỷ lục cao nhất, phía sau còn có những tấm bia đá, mỗi tấm bia đá đều có một cái

tên, đều là những cựu thiên tài và yêu nghiệt.

Thiên lộ là đại đạo trong mắt mọi người, ai có thể đi càng xa trên con đường này thì võ đạo của người đó càng mạnh.

Trên thực tế, mục tiêu cuối cùng của tất cả mọi người khi đến văn minh vũ trụ nguyên thủy là đi đến cuối thiên lộ này.

“Lên trời!"

Lúc này, tại hiện trường đột nhiên vang lên một thanh âm, khi âm thanh vang lên mọi người theo thứ tự bước lên thiên lộ kia.

Diệp Quân lúc này cũng đặt chân lên thiên lộ, khi vừa đặt chân lên thiên lộ, hắn cau mày lại thật sâu.

Lúc này, hắn có cảm giác như mình vừa bước vào một đầm lầy, có một sức mạnh thần bí nào đó đang kéo hắn lại, khiến hắn càng chìm sâu hơn.

Tất nhiên, sức mạnh này cũng chẳng là gì đối với hắn.

Hắn bước nhanh hơn.

Nhưng phía sau hắn, rất nhiều người vừa bước lên thiên lộ và chưa đi được vài bước đã không thể tiến lên được nữa, họ như đang bị đóng đinh tại chỗ, mồ hôi đầm đìa và vẻ mặt đau đớn.

Chẳng bao lâu sau, lần lượt có người bị loại bỏ, những người hiện đang bị loại này chắc chắn chỉ đến đây để tham gia cuộc vui thôi.

Đúng lúc này, hai luồng hơi thở mạnh mẽ đột nhiên quét qua hiện trường, tiến thẳng về phía cuối thiên lộ.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn, liền thấy bọn họ là hai thiếu niên, thiếu niên bên trái mặc áo bào đen, mày kiếm mắt sáng, đôi mắt sắc bén.

Hắn biết người này, hắn ta chính là Thệ Vô, thiếu tông chủ của Bổn Vô Tông, là thiên tài mạnh mẽ nhất của Bổn Vô Tông.

Ở bên phải Thệ Vô, thiếu niên kia mặc một chiếc áo cà sa rách nát, đôi mắt sâu thẳm, hơi thở trên người hắn ta không hề yếu hơn Thệ Vô kia.

Hắn ta chính là Trọng Kim, thiên tài mạnh nhất của Khổ Môn.

Hai người bọn họ dẫn đầu trực tiếp lao đi mấy trăm trượng, bỏ lại tất cả mọi người ở phía sau.

Phía sau bọn họ còn có mấy người đi theo, trong số những người này, có hai người mà Diệp Quân quen biết, lần lượt là Trần Đạo Thần đã từng chiến đấu với hắn trước đó, còn một người là Quân U của Đông Hoang...

Nhìn thấy Quân U, hắn có chút kinh ngạc, bởi vì hiện tại đối phương cũng đã đạt đến phá vòng.

'Thệ Vô và Trọng Kim dẫn đầu, tốc độ của họ ngày càng nhanh hơn, lúc này họ đã cách xa hàng ngàn trượng, Thần Đạo Trần và những người khác theo sát phía sau bọn họ.

Những người còn lại cũng đang nỗ lực chạy lên trên, đều muốn lưu lại tên tuổi của mình trên con đường thiên lộ này.

Diệp Quân không vội, hắn bước đi chậm rãi, hắn nhìn con đường đại đạo lát bằng thời gian, nhân quả, luân hồi này, hắn đang cẩn thận cảm nhận.

Trong bóng tối, lúc này Tân Quan đang quan sát thiên lộ kia, ngoài bà ấy ra, còn có hai tộc trưởng của nền văn minh tối cao khác cũng có mặt, đó là Thần Đạo Tông và Môn chủ A Bồ của Khổ Môn, và Tông chủ của Bổn Vô Tông là Hầu Từ.

Những người đứng đầu của mấy nền văn minh tối cao đều đang ở đây.

A Bồ đột nhiên nói: “Tân các chủ, bà có chắc chắn hôm nay ý chí tối cao kia sẽ ra tay không?”

Tân Quan gật đầu: “Nếu có người có thể đi đến cách điểm cuối của thiên lộ khoảng trăm trượng, thì nó sẽ khởi động lại kỷ Nguyên Vũ trụ”.

Cách thiên lộ một trăm trượng cuối cùng!

Mấy người liếc nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt đều rơi vào Diệp Quân nơi xa.

'Thần Đạo Tông nhìn thiên lộ và nói: “Thực ra năm đó tổ tiên vẫn có thể tiến về phía trước, nhưng ông ấy cảm thấy bất an nên đã dừng lại lúc đó”.

Vừa nói, ông ta vừa nheo mắt lại: “Hắn muốn khởi động lại kỷ Nguyên Vũ trụ và khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, còn chúng ta muốn đột phá xiềng xích của nền văn minh và sự phong tỏa của hắn đối với chúng ta. Vì vậy, cuối cùng tất cả chúng ta sẽ có một cuộc chiến mà không thể tránh khỏi”.

Phong tỏa văn minh!

Mấy người im lặng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!