Phục Võ!
Diệp Quân thực sự rất ngạc nhiên và vui mừng. Hắn không ngờ lại gặp được Phục Võ ở đây, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra những đường màu trắng đó cũng quấn chặt lấy cô ta, khiến cô ta phải chật
Phục Võ!
Phục Võ!
liếc nhìn Diệp Quân rồi thu ánh mắt lại, sau một lúc im lặng, cô tiếp tục tiến về phía trước.
Không biết tại sao, lúc này Diệp Quân bỗng nhiên cảm thấy cơ thể tràn đầy sức lực, nhanh chóng đi đến bên cạnh Phục Võ, cười nói: 'Phục Võ cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Phục Võ chỉ gật đầu mà không nói gì.
Diệp Quân biết tính tình cô lạnh lùng, cũng không có gì ngạc nhiên, tiếp tục hỏi: "Sao cô lại ở đây?"
Phục Võ nói: "Sư phụ." Diệp Quân hỏi: "Sư phụ cô đưa cô tới đây?" Phục Võ gật đầu.
Diệp Quân nhìn những đường màu trắng trên người Phục Võ, "Phục Võ cô nương, cô có biết đây là gì không?"
Phục Võ liếc nhìn hắn, nói: "Sức mạnh nghiệp chướng do nhân quả sản sinh ra, mỗi một đường tượng trưng cho một đoạn nhân quả trong quá khứ của mình."
Diệp Quân nhìn những đường màu trắng xung quanh mình, "Cắt không đứt?”
Phục Võ nói: "Có thể cắt đứt."
Diệp Quân nhìn về phía Phục Võ, "Là sao?"
Phục Võ nói: "Buông bỏ tất cả, tuyệt tình tất cả, tự nhiên có thể cắt đứt."
Diệp Quân im lặng.
Hắn đương nhiên hiểu ý của Phục Võ, những nhân quả này phần lớn đều là nhân quả của những người thân thiết nhất bên cạnh hắn. Nếu hắn buông bỏ tất cả, tuyệt tình tất cả, đương nhiên có thể cắt đứt tất cả, nhưng nếu hắn không buông bỏ được, không tuyệt tình được, vậy thì sẽ không cắt đứt được, nhân quả sẽ tôn tại vĩnh viễn.
Kiếm đạo Vô Tình!
Tất nhiên hắn sẽ không đi theo Kiếm đạo Vô Tình!
Diệp Quân nói: "Nếu không thể cắt đứt được tất cả, chỉ có thể...
Phục Võ nói: "Mang theo nhân quả đi tiếp."
Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Vừa nói vừa nhìn về phía Phục Võ, hiển nhiên Phục Võ không lựa chọn cắt đứt những nhân quả đó.
Nền văn minh Thiên Hành! Hắn nghĩ đến rất nhiều người...
Đặc biệt là Nhất Niệm.
Hắn biết rằng lần sau gặp lại, Nhất Niệm nhất định sẽ mang đến cho hắn một niềm vui lớn. Đương nhiên, cũng có thể là một cú sốc...
Phục Võ nói rất ít, cô mang theo vô số nhân quả bước về phía trước, tuy bây giờ cô đi rất chậm, nhưng cô lại đi rất kiên định.
Diệp Quân đột nhiên tò mò nói: "Phục Võ cô nương, hiện tại cô là thực lực gì?” Phục Võ nói: "Không biết."
Diệp Quân kinh ngạc: "Không biết?"
Phục Võ gật đầu.
Diệp Quân có chút nghi hoặc, nhưng thấy cô không muốn nói thêm nữa, hắn cũng không hỏi thêm gì nữa.
Hắn thực sự muốn hỏi Tịnh Sơ, nhưng khi nghĩ đến trận chiến giữa mấy người này, hắn không hỏi nữa.
Trận chiến lúc đó... thực sự rất bi thảm. Cứ đi, cứ đi, Diệp Quân đột nhiên phát hiện ra có điều gì đó không ổn, bởi vì hẳn phát hiện trên người mình ngày càng có nhiều đường màu trắng... nhiều đến