Bán sách nghiêm túc.
Nghe thấy tiếng loa từ xe đẩy truyền đến, những người bán hàng có mặt ở đó đồng loạt nhìn về phía cô gái đẩy xe với vẻ mặt kỳ lạ.
Họ biết rõ ràng cuốn sách do cô gái xinh đẹp này bán không phải là loại sách nghiêm túc gì, đó là loại sách cực kỳ không nghiêm túc...
“Chân tỷ!”
Đúng lúc này, cô gái đang bày sạp xem bói đột nhiên đứng dậy, chạy tới chỗ cô gái xinh đẹp kia, cô ta giúp cô gái xinh đẹp đẩy xe, cười vui vẻ nói: “Ngươi đến rồi”.
Gô gái xinh đẹp kia chính là Từ Chân, cô ta nhẹ nhàng cười nói: “Ừ”.
Cô gái xem bói kia giúp Từ Chân đẩy xe đẩy sang một bên, sau đó cô ta đến gần Từ Chân và thì thầm: “Chân tỷ, mức độ của chương mới nhất có nặng lắm không?”
Từ Chân gật đầu, nghiêm túc nói: “Nặng”.
Ánh mắt của cô gái xem bói chợt sáng lên: “Tốt tốt, bây giờ những tác giả đó viết sách đều thích che giấu, từ cổ trở xuống cũng không dám viết, thật sự không thú vị chút nào, chẳng lế sợ chúng ta không có tiền đọc sao? Viết mấy thứ nghiêm túc như vậy thì ai mà đọc!”
Từ Chân cong môi cười nói: “Lần này mức độ sẽ khiến ngươi hài lòng”.
Vừa nói, cô ta vừa lặng lẽ rút một cuốn sách cổ từ trong ngăn bí mật của xe đẩy đưa cho cô gái xem bói, cô gái kia nhanh chóng nhận cuốn sách và mở ra xem, không biết cô ta đã nhìn thấy gì mà chỉ phút chốc mặt cô ta đã đỏ bừng giống như một đám mây đỏ, cô ta đến gần Từ Chân và thì thầm: “Chân tỷ, còn có tranh vẽ nữa à, đây là do tỷ vẽ sao?...quá quá quá quá dâm”.
Từ Chân cũng đến gần cô ta, nhỏ giọng nói: “Thích không?” Cô gái xem bói gật đầu quyết liệt: “Tranh vẽ rất chân thật, quá kích thích”.
Vừa nói, cô ta vừa mở cuốn sách cổ ra và chỉ vào một trong những bức tranh trong đó: “Chân tỷ... tư thế này thật đáng xấu hổ”.
Từ Chân nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô gái xem bói, nói: “Quay về hẳn xem, nơi này có rất nhiều người”.
Cô gái xem bói liên tục gật đầu: “Được rồi, tan làm xem tiếp”. Vừa nói, cô ta vừa cẩn thận cuốn bức tranh kia lại và nhét vào trước ngực.
Cô gái xem bói khoảng 17, 18 tuổi, mặc một bộ đạo bào, dáng người rất đẹp, búi một kiểu tóc của Đạo gia, trông rất nghiêm túc.
Quầy hàng của cô ta nằm cạnh xe đẩy của Từ Chân, cô ta ngồi xuống cạnh 'Từ Chân và nói: “Chân tỷ, tỷ có muốn ta bói cho tỷ một quẻ không? Ta sẽ không tính phí của tỷ”.
Từ Chân lắc đầu mỉm cười.
Cô gái xem bói nghiêm túc nói: “Ta xem rất chính xác... Ta nói cho tỷ biết, lần trước ta tới núi Phạn Tịnh du lịch, gặp một đạo sĩ luộm thuộm, ta thấy ông ấy đáng thương, hình như đã lâu chưa ăn cơm, cho nên ta đã cho ông ấy một chút đồ ăn, sau khi ăn xong ông ấy đưa cho ta một cuốn Ý đại đạo mệnh thuật ) , bảo †a cố gắng học, ông ấy nói ta là một thầy bói trời sinh, sau này chắc chắn sẽ trở thành một thầy bói tài giỏi, à không phải, là một thiên sư mệnh đạo...Mặc dù ta không biết 'thiên sư mệnh đạơ là cái gì, nhưng nghe có vẻ rất tài giỏi.
Từ Chân chỉ cười không nói gì.
Cô gái xem bói đã quen với thói quen của cô ra, biết cô ta không thích nói nhiều nên lại nói tiếp: “Tất nhiên lúc đầu ta không tin, nhưng sau đó thấy chán nên ta học theo một chút, sau khi học một ngày, ta đã cố gắng tính thử số mệnh của người cha đã bỏ rơi vợ và con gái của mình chỉ vì tiểu tam, ta đã tính xem khi nào. ông ta sẽ chết, sau khi tính thử thì trời ơi, ông ta thực sự sống đến 84 tuổi mới chết, thật sự không công bằng! Vì vậy... Ta nghĩ, không biết ta có thể điều chỉnh số mệnh của ông ta một chút không? Ta điều chỉnh rồi lại điều chỉnh cho số mệnh của ông ta chỉ còn 48... Chết tiệt..”.
Vừa nói, cô ta vừa kinh ngạc quay sang nhìn Từ Chân: “Hôm kia là sinh nhật thứ 48 của ông ta, ngày hôm đó, ông ta trực tiếp bị một chiếc ô tô tông chết, tông
mất luôn cả đầu”.
Từ Chân không hề kinh ngạc, chỉ gật đầu: “Ừ”.
Cô gái xem bói nhẹ giọng nói: “Khi ông ta chưa chết, ta muốn ông ta chết, nhưng sau khi ông ta chết, ta lại chợt cảm thấy trong lòng trống rỗng... Vì vậy, ta nghĩ đến việc thử xem mình có thể chỉnh lại số mệnh của ông ta được không..”.
Từ Chân quay đầu nhìn cô gái xem bói: “Chỉnh lại được không?”
Cô gái xem bói cau mày nói: “Ta đã chỉnh lại rồi, nhưng ông ta vẫn không qua khỏi, vì vậy ta đã đi hỏi sư phụ của ta, sư phụ ta nói trên đời chỉ có hai người có thể làm được chuyện sửa đổi sinh tử, một người là cô gái mặc váy trơn, còn một người khác là...ông ấy”.
Từ Chân gật đầu và không nói gì.
Cô gái xem bói lại nói: “Ta hỏi ông ấy là ông ấy mạnh hơn hay là cô gái mặc váy trơn kia mạnh hơn, ông ấy nói là 50-50...”
Vừa nói, cô ta vừa lắc đầu: “Trực giác mách bảo ta là sư phụ ta có chút sợ hãi cô gái mặc váy trơn kia, bởi vì sau khi nói xong, ông ấy cúi đầu chạy vào đại điện, còn lẩm bẩm cái gì đó, chỉ là đùa thôi, đùa thị
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!