Có Diệp Quân thì không có gã!
Có gã thì không có Diệp Quân!
Lựa chọn thế nào đây?
Thực ra thư viện đã có sự lựa chọn rồi.
Người mang thiên mệnh!
Thân phận này thật sự quá đặc biệt!
Dù sao Kiếm Chủ Nhân Gian cũng chỉ lật lại bản án cho Diệp Quân chứ không hề thu nhận Diệp Quân làm đệ tử, nếu ông ấy thu nhận Diệp Quân làm đệ tử thì mọi chuyện đã khác.
Nhưng điều này đã không xảy ra.
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là Kiếm Chủ Nhân Gian chỉ tán dương Diệp Quân mà thôi, điều này cũng nằm trong dự đoán của mọi người, dù sao Kiếm Chủ Nhân Gian là kiếm tu, Diệp Quân cũng là kiếm tu, Kiếm Chủ Nhân Gian đánh giá cao kiếm tu trẻ tuổi cũng là chuyện bình thường.
Từ một góc độ nào đó, không thu nhận Diệp Quân làm đệ tử cũng có thể hiểu chỉ là sự tán dương, chứ không quá coi trọng Diệp Quân.
Lúc này, Diệp Quân quay người rời đi.
Ông lão quản sự do dự rồi nói: “Diệp công tử, xin dừng bước!”
Diệp Quân quay đầu nhìn ông lão quản sự, ông lão nói: “Diệp công tử, ta có chuyện cần nói với ngươi!”
Diệp Quân gật đầu: “Mời tiền bối nói!”
Ông lão quản sự nói: “Diệp công tử, ngươi còn nhớ người mang thiên mệnh không?”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Đương nhiên là nhớ!”
Ông lão quản sự khẽ thở dài: “Cậu ta đã đến tổng viện của thư viện Quan Huyên, nói rằng có cậu ta thì không có ngươi, có ngươi thì không có cậu ta, vì vậy, mặc dù Kiếm Chủ Nhân Gian đã lật lại bản án cho ngươi, nhưng thư viện khả năng cao vẫn sẽ không cho ngươi gia nhập tổng viện, Tiên Bảo Các cũng sẽ cho ngươi vào danh sách đen!”
Diệp Quân trầm lặng.
Đây là điều hắn không ngờ tới.
Người mang thiên mệnh này thật khó chơi.
Đánh nhau bình thường thua rồi bây giờ lại chơi chiêu này?
Mẹ nó!
Lẽ ra lúc đầu phải giết hắn bằng mọi giá rồi lấy luôn nhẫn không gian.
Ông lão quản sự nói tiếp: “Diệp công tử, ta nhận được tin tức, hiện giờ tổng viện đang đoán rằng người mang thiên mệnh là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian…”
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân nhíu mày: “Con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian ư?”
Ông lão quản sự gật đầu: “Đúng vậy, nhưng chỉ là suy đoán mà thôi! Mọi người vẫn chưa xác nhận được thân phận của cậu ta!”
Diệp Quân suy nghĩ rồi thầm nói: “Tháp gia, Kiếm Chủ Nhân Gian là người tốt, ngươi nói xem sau này ta giết con trai của ông ta… thì ông ta liệu có báo thù ta không?”
Tiểu Tháp im lặng.
Thằng ngu ngốc này… Nếu ngươi tự sát thì ông ấy chắc chắn không thể báo thù ngươi!
Ông lão quản sự nói tiếp: “Diệp công tử, nhà họ An không thể so sánh với người mang thiên mệnh, dù sao mỗi đời của người mang thiên mệnh đều gần như vô địch trong thiên hạ, hơn nữa Kiếm Chủ Nhân Gian cũng là người mang thiên mệnh, trong hình huống này, cậu ta nhắm vào ngươi thì ngươi sẽ càng khó khăn hơn trước”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Ông lão quản sự nói tiếp: “Bây giờ là lúc chọn phe phái, chắc chắn sẽ có rất nhiều người đứng về phía người mang thiên mệnh, bao gồm cả Tiên Bảo Các, vì vậy, Diệp công tử hiểu ý ta chưa?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu, ta lại thiệt thòi rồi!”