Nhìn thấy mọi người đang nhìn mình, sắc mặt Đạo Môn Chủ nhất thời có chút khó coi, chỉ cảm thấy như có lửa đốt dưới mông.
Lên hay không lên? Lúc này không lên thì không được rồi.
Đạo Môn Chủ bước ra một cách dũng cảm, ông ta cũng là kiếm tu, hơn nữa, còn là pháp kiếm tu. Cái gọi là pháp kiếm tu chính là kiếm tu có thể thi triển pháp. thuật, đây cũng là một loại trong rất nhiều kiếm đạo. Ông ta kết hợp pháp thuật và kiếm, phát triển thành một loại kiếm đạo đặc biệt rất đặc sắc.
Nhưng lúc này ông ta biết rất rõ ràng, pháp kiếm đạo của mình không thể đánh bại kiếm đạo vô địch của Diệp Quân trước mắt, bởi vì thực lực của ông ta, nói nghiêm túc vẫn còn kém Đông Hoang Thú Thần một chút.
Đúng lúc này, thanh lôi kiếm màu tím trong tay ông ta đột nhiên run lên.
Đạo Môn Chủ đột nhiên tỉnh lại, lúc này ông ta mới nhận ra trong lòng mình có một nỗi sợ hãi.
Điều mà người tu kiếm sợ nhất chính là tâm cảnh có vấn đề, không nghỉ ngờ. gì nữa, tâm cảnh của ông ta lúc này đã có vấn đề...
Nghĩ đến đây, ông ta bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, "Diệp Quân, Đông Hoang sĩ chúng ta có thể bị giết nhưng không thể bị sỉ nhục. Nếu ngươi muốn chiến đấu, Đông Hoang ta sẽ chiến đấu với ngươi, nhưng... chắc là người cũng có thể nhìn ra, tâm cảnh ta lúc này có vấn đề, nếu lúc này ngươi muốn chiến đấu, ta cũng sẽ không sợ ngươi, nhưng có lẽ ngươi cũng biết rõ, cho dù bây giờ ngươi thắng, cũng sẽ thắng không vẻ vang, nếu đã như vậy, ta đề nghị chúng ta sẽ chiến đấu vào một ngày khác, lúc đó ta sẽ cho ngươi xem phong cách của kiếm tu Đông Hoang chúng tai”
Ngay những lời này được nói ra, tất cả mọi người có mặt đều chết lặng. Đặc biệt là những cường giả Đông Hoang!
Mọi người nhìn Đạo Môn Chủ một cách khó tin, Đạo Môn Chủ..trước đây không như vậy!
Diệp Quân nhìn Đạo Môn Chủ, không nói gì.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Đạo Môn Chủ không khỏi có chút nóng mặt, ông ta nhìn Diệp Quân, tức giận nói: "Diệp Quân, chẳng lẽ ngươi muốn ỷ thế ức hiếp người khác, lợi dụng lúc người khác nguy hiểm... Cũng được, cho dù trước đó ta bị thương nặng, hiện tại tâm cảnh không ổn định... Ta cũng phải đánh một trận với ngươi... Đến đây!"
Mọi người: "......"
Diệp Quân xua tay nói: "Ngươi còn không biết xấu hổ hơn cả ta, nếu ngươi không muốn đánh với ta, vậy thì ta cho ngươi một cơ hội..."
Vừa nói, hắn vừa quay đầu nhìn về phía đám người Thanh Khưu cách đó. không xa: "Đây đều là người thân của ta, thực lực của bọn họ không tệ, ngươi chọn một người đi!"
Chọn một người!
Đạo Môn Chủ đang cảm thấy không thể bước xuống đài được, bỗng nhiên nhìn thấy hy vọng, ông ta đương nhiên cũng muốn giữ thể diện, vì vậy, vừa rồi bị giữ lại, ông ta cũng rất khó chịu, nhưng ông ta cũng biết rất rõ, nếu bây giờ ông ta đánh với Diệp Quân thì nhất định sẽ chết.
Không lên thì mất mặt!
Lên thì mất mạng!
Đều không phải là một lựa chọn tốt!
Nhưng bây giờ, ông ta nhìn thấy hy vọng mới, chọn một người?
Ông ta ngước nhìn đám người Thanh Khưu ở phía xa, ánh mắt ông ta chỉ dừng lại ở Thanh Khưu một chút rồi rời đi.
Người phụ nữ này rất khó đoán, có thể trực tiếp bỏ qua.
Ánh mắt ông ta lại rơi vào An Nam Tịnh, mặc dù không thể nhìn thấu cảnh giới của An Nam Tịnh, nhưng trực giác nói với ông ta rằng người này cũng không dễ đối phó, bởi vì người này trông giống như một cao thủ, thế là, ánh mắt ông ta chuyển từ An Nam Tịnh sang Đồ.
Đối với Đồ, ông ta có biết một chút, bởi vì trước đây Đồ đã từng chiến đấu với Đông Hoang Thú Thần, lúc đó người này chỉ là một đạo phân thân, nhưng thực lực đã có thể cạnh tranh với Đông Hoang Thú Thần rồi... Không còn nghỉ ngờ gì nữa, người này cũng không thể đánh!
Thế là, ánh mắt của ông ta chuyển từ Đồ đến Diệp Thanh Thanh, nhìn thấy Diệp Thanh Thanh, ông ta lập tức dời ánh mắt đi.
Người phụ nữ này cũng là một kiếm tu, hơn nữa, lưỡi kiếm sắc bén của bà ta mạnh hơn Diệp Quân rất nhiều lần!
Không thể đánh!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!