“Có chứ”.
Tang Mi lại nhẹ nhàng lau máu ở khóe miệng hắn: “Bà ấy đã mở đường cho tương lai của ngươi, nhưng cần ngươi phải tự mình đi...”
Diệp Quân lắc đầu, đau lòng nói: “Ta đánh không lại chủ nhân Bút Đại Đạo, ta thật sự đánh không lại ông ta, cũng không đánh thắng được ông ta... Ông ta luôn ở trước mặt ta, cho dù ta có làm gì thì cũng vô ích thôi...”
Tang Mi dịu giọng nói: “Nếu ngươi không đánh thắng được ông ta, cuối cùng làm sao có thể đấu một trận cao thấp với các cô cô của ngươi?”
Diệp Quân nhìn Tang Mi, cô ta lấy một mặt dây chuyền ngọc tím đã vỡ có khắc chữ “Đạo” ra, sau đó đeo nó vào cổ hắn, dịu dàng nói: “Ta biết, ngươi đang rất đau khổ, vô cùng đau đớn, trong lòng ngươi chịu đựng sự đau khổ tột cùng.. 'Ta cũng biết bảo một mình ngươi phải chịu đựng những chuyện này khó khăn thế nào... Ta sẽ đồng hành với ngươi, chúng ta cùng nhau chịu đựng những khó khăn, chúng ta cùng nhau trải qua đau khổ, ta sẽ gánh vác với ngươi”.
Nói rồi cô ta xoay người đi về phía chủ nhân Bút Đại Đạo.
Diệp Quân vô thức muốn kéo cô ta lại nhưng lại tóm phải không khí, Tang Mi đã đến trước mặt chủ nhân Bút Đại Đạo.
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Tang Mi đi đến: “Tang cô nương, ngươi không hy sinh hết chúng sinh, cô sẽ không thể đi xa hơn, không thể tiến xa hơn, cô sẽ không phải là đối thủ của ta”.
Tang Mi mỉm cười nói: “Vậy à?”
Vừa dứt lời, cơ thể cô ta trở nên hư ảo.
Chủ nhân Bút Đại Đạo híp mắt: “Phá vòng, một hai ba bốn năm sáu bảy tám chín..."
Vừa dứt lời, rất nhiều phù văn màu vàng xuất hiện xung quanh ông ta.
Mặc dù chủ nhân Bút Đại Đạo khá ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại: “Vẫn chưa đủ, Tang cô nương, vẫn chưa đủ, ha ha...
Ông ta vung tay áo, một đạo ấn bay lên trời, quét sạch mọi thứ, nhưng ngay sau đó một tia sáng Thần Minh trấn áp đạo ấn của ông ta...
Trong ánh sáng Thần Minh đó là Tang Mi. Ánh mắt chủ nhân Bút Đại Đạo hiện lên vẻ hung ác: “Thần Minh, cô cũng
muốn phong ấn ta sao? Cô còn chưa đủ! Ngoài bốn người kia, trong vũ trụ này không ai có thể làm gì được ta...”
Nói rồi ông ta giơ tay lên, thoáng chốc mấy vạn Đại Đạo lao lên trời, đối kháng với ánh sáng Thần Minh.
Từ lúc này, Tang Mi ở trong ánh sáng Thần Minh bỗng bùng cháy, khí tức ánh sáng Thần Minh lập tức tăng lên gấp mấy vạn lần.
“Điên rồi!” Chủ nhân Bút Đại Đạo nói: “Cô... cô lại hiến tế bản thân, cô... cô điên rồi sao?”
Tang Mi không nói gì, cô ta chậm rãi bước xuống, mỗi bước đi của cô ta, hàng vạn Đại Đạo của chủ nhân Bút Đại Đạo lại giảm xuống một trượng.
Một bước giảm một. Lúc này tất cả sinh linh tín ngưỡng Thần Minh ở cả nền văn minh Thần Minh đều có thể cảm nhận rất rõ ý chí Thần Minh trong cơ thể mình đang dần biến mất...
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Tang Mi ở trong ánh sáng Thần Minh, không thể tin nổi nói: “Làm sao có thể? Cho dù cô hy sinh bản thân cũng không thể, làm sao có thể...
Nói rồi ông ta sử dụng Đại Đạo của mình, nhưng không có tác dụng, mỗi bước đi của Tang Mi, Đại Đạo của ông ta sẽ giảm xuống một trượng.
Nhưng thân thể và thần hồn của Tang Mi cũng dần trở nên hư ảo. “Tang cô nương”.
Diệp Quân biến thành kiếm quang lao về phía Tang Mi, nhưng vừa đến gần thì bị sức mạnh bí ẩn áp chế, không thể động đậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!