Quân U không hề lùi mà còn tiến lên, lao về phía trước, khi cô ta lao đến, hàng vạn Tuế Nguyệt trường hà dâng trào, từng luồng sức Tuế Nguyệt mạnh đáng sợ hội tụ lại từ trời đất và tràn vào cơ thể cô, hàng vạn Tuế Nguyệt trường hà bùng phát từ huyết nhục của cô ta, rồi đập mạnh Diệp Quân theo nắm đấm của cô ta.
Chỉ riêng khí tức đáng sợ phát ra từ đòn tấn công cũng có thể áp chế đến mức kiếm ý Trật Tự quanh người Diệp Quân bắt đầu lụi tàn.
Nhưng lúc này khu vực thời không chỗ Diệp Quân và Quân U bỗng trở nên mơ hồ.
Thời gian ngừng lại.
Tốc độ cú đấm của Quân U bỗng chậm lại, Diệp Quân nhân cơ hội này phòng sự kết hợp giữa kiếm ý vô địch và kiếm ý Trật Tự của mình ra, hai ý hội tụ lại thành một ý kiếm, nhát kiếm của Diệp Quân đâm vào trước ngực Quân U, vì thời gian của Quân u bị áp chế, cho nên nhát kiếm này nhanh hơn nắm đấm của Quân U rất nhiều.
Quân U híp mắt nhưng không tỏ ra hoảng loạn, cánh tay phải của cô ta động đậy, tất cả sức mạnh lao ra như đập nước vỡ tung.
Soạt!
Vèol
Ầm!
Tuế Nguyệt trường hà bỗng nổ tung, hai người cùng lùi về sau, Diệp Quân lui về sau mấy mươi vạn trượng mới dừng lại, nhưng vừa dừng lại, ngực hắn lập tức nứt ra, trên ngực xuất hiện một cái lỗ.
Đòn tấn công của Quân U đánh xuyên qua ngực hắn.
Ở đăng xa, lúc dừng lại, trước ngực Quân U cũng có một lỗ kiếm bị xuyên qua.
Lúc này hai người đã xuất hiện trong thời không hư vô trước đó.
Quân U nhìn lỗ kiếm trên ngực, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, lúc này trên người Diệp Quân toát ra hai loại kiếm ý, hơn nữa hai kiếm ý đang ngày càng mạnh.
Kiếm ý của Diệp Quân bắt đầu tự chữa trị thân xác của mình, đương nhiên không dễ như vậy, vì sức mạnh còn sót lại của Quân U vẫn đang cuồng nộ ở trước cái lỗ trên ngực hắn, nếu không nhờ hai kiếm ý của hắn trấn áp được thì sức
mạnh của Quân U đã nghiền ép thân xác và thần hồn của hắn rồi.
Quân U cũng như thế, cô ta cũng đang trấn áp sức mạnh kiếm đạo nơi bị thương.
Tay phải Diệp Quân nắm chặt ý kiếm trong tay, kiếm ý Trật Tự của hắn vẫn đang chuyển hóa, hiện giờ hắn chưa cảm nhận được giới hạn trên, sự chuyển hóa
này là do đạo tâm của hắn ổn định.
Kiên định không lung lay đi làm việc mình muốn.
Diệp Quân hít sâu một hơi, hắn nhìn Quân U ở đằng xa, bật cười: “Lại nào”.
Nói rồi hắn bỗng biến thành tia kiếm quang lao lên trời, xông thẳng đến chỗ Quân U.
Vèol Tiếng kiếm như xé tan bầu trời.
Ở bên ngoài, chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân lao đến chỗ Quân U, cười nói: “Gặp mạnh thì càng mạnh”.
'Tang Mi nhìn chủ nhân Bút Đại Đạo, cười nói: “Tính hay đấy”.
“Ha ha!”
Chủ nhân Bút Đại Đạo bật cười: “Tang cô nương, tính toán gì đó chẳng qua đều là vài tiểu đạo... không đáng nhắc đến”.
Tang Mi nhìn Quân Y, khẽ nói: “Cuối cùng vị Đông Hoang đó vẫn đi bước đớ”.
Chủ nhân Bút Đại Đạo nhìn Diệp Quân và Quân U ở đăng xa: “Tang cô nương, lúc đầu ta từng cho cô cơ hội”.
Tang Mi khẽ cười, không nói gì mà nhìn các cường giả Thần Châu bên dưới. Chủ nhân Bút Đại Đạo cũng không nói gì. Mỗi người có lựa chọn riêng.
Lúc này các cường giả cảnh giới Thần Minh của Thần Châu vẫn đang quỳ ở bên dưới, mặt ai cũng xám như tro, vô cùng tuyệt vọng.
Tang Mi thở dài, thu lại ánh mắt, lại nhìn về Diệp Quân ở trong thời không hư: vô đó, ánh mắt nhìn Diệp Quân, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Trong thời không hư vô đó, Diệp Quân cầm kiếm tấn công Quân U, từng tia kiếm quang đáng sợ liên tục chém vào Quân U, nhưng đối mặt với những đòn tấn công như vũ bão của Diệp Quân, Quân U không hề sợ hãi mà đối đầu trực diện.
Không chỉ Diệp Quân càng đánh ngày càng mạnh, mà ngay cả Quân U cũng càng đánh càng mạnh, cũng may hai người đang ở trong một thời không đặc biệt,
nếu là ở Thần Châu này, họ đã phá tan Thần Châu từ lâu rồi.
Diệp Quân cầm kiếm chém mạnh vào Quân U, lúc này trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ là: chiến đấu.
Hắn không sử dụng sức mạnh huyết mạch của mình và kiếm Thanh Huyên, đối với Diệp Quân, chỉ cần người khác không lớn ăn hiếp nhỏ, đối kháng công bằng thì Diệp Quân hắn sẽ không sử dụng thần khí.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!