Diệp Quân khẽ giọng nói: “Nội bộ nền văn minh Thần Minh có khả năng đã mục nát đến tận cùng rồi”.
“Diệp công tử”.
Hề Trọng bỗng cười nói: “Ta khá tò mò, rốt cuộc ngươi làm sao mà làm giả được khí tức Thần Minh vậy... Thế mà có thể gạt được thánh nữ Thần Minh”.
Diệp Quân cười nói: “Ông lão, mặc dù ta biết ông là điện chủ điện Thần Minh, nhưng phía trên ông hẳn là có quan viên lớn hơn. Ta hỏi ông, nếu, ta nói nếu ta là sứ giả Thần Minh thật, đến lúc đó ông làm sao?”
Hề Trọng híp mắt.
Diệp Quan nói tiếp: “Hay là ông sẽ cảm thấy cuối cùng người phía trên ông có thể đánh bại được Thần Minh? Ta tin người phía trên ông chắc chản đánh không lại, nếu có thể thì người đó đã áp chế những người khác từ lâu rồi đúng không?”
Hề Trọng không nói gì.
Diệp Quân lại nói: “Ông nói ta lừa gạt tu nữ Thần Minh... Chính nó là một cách thăm dò, chứng tỏ ông cũng khá giả tạo, vì ông biết tu nữ Thần Minh không dễ bị lừa gạt như vậy, đúng không?”
Hề Trọng nhìn Diệp Quân, vẫn không nói gì.
Diệp Quân nói tiếp: “Không phải ta tự hào gì, ông có từng gặp ai còn trẻ như ta mà mạnh thế chưa?”
Cổ Bàn: “..”
Tông Tín: “...
Diệp Quân lại nói: “Chắc hẳn ông cũng đang tò mò, tại sao ta còn trẻ như vậy, tại sao ta lại mạnh đến thế? Và thanh kiếm trong tay ta... Tại sao ngay cả Thần Minh Khí cũng không thể đánh lại ta? Ông đã từng nghĩ đến những điều này, nhưng không có câu trả lời... Không đúng, chắc hẳn đã có câu trả lời, nhưng trong lòng ông không dám thừa nhận, câu trả lời là: Ta đúng thật là sứ giả Thần Minh! Vì chỉ có câu trả lời này mới có thể giải thích một cách hợp lý những nghỉ ngờ và suy đoán của ông, đúng chứ?”
Cổ Bàn: “...” Hề Trọng vẫn nhìn chăm chằm Diệp Quân, vẫn không nói gì. Ở một bên khác, Quân U cau chặt mày.
Diệp Quân không nói gì thêm, hắn xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên và ấn Thần Minh bay đến trước mặt Hề Trọng.
Hề Trọng nhìn kiếm Thanh Huyên và ấn Thần Minh trước mặt, im lặng, nhưng trong lòng vốn rất bình tĩnh lại bắt đầu rối ren.
Thanh kiếm này không phải là một thanh kiếm bình thường, vượt xa Thần Minh Khí, ông ta đã nhìn thấy rất nhiều thần vật trong điện Thần Minh, nhưng có thể chắc chắn không có vật nào có thể so được với thanh kiếm trước mặt này.
Khí tức trong ấn Thần Minh... đúng là khí tức Thần Minh... Tất nhiên, ông ta không dám chắc chắn một trăm phần trăm, vì ông ta chỉ từng tiếp xúc với ý chí 'Thần Minh, khí tức này rất giống với ý chí Thần Minh...
Diệp Quân nói: “Tiền bối đã đạt đến cấp bậc này nên chắc hiểu được thành tựu của cả một đời người thường liên quan đến sự lựa chọn của bản thân, hiện giờ đến lượt tiền bối đưa ra lựa chọn, ông muốn tiếp tục đầu hàng đám lão già ở phía trên hay là chọn đi theo ý định ban đầu của mình, tín ngưỡng Thần Minh, chiến đấu vì Thần Minh và chết vì Thần Minh”.
Hề Trọng ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân: “Tại sao Thần Minh không xuất hiện?”
Diệp Quân đã đoán trước được đối phương sẽ hỏi như vậy, thế là không do dự đáp: “Chấp pháp câu cá”.
Chấp pháp câu cát!
Đồng tử Hề Trọng co rụt.
Lý do này...
Cũng nói được!