“Thôi xong?”
Cổ Bàn quay sang nhìn Diệp Quân, run giọng nói: “Diệp huynh... ý huynh là sao? Huynh đừng dọa ta...”
Diệp Quân nhìn thành trì im ắng trước mặt, vẻ mặt hết sức phức tạp: “Hay đấy, đúng là lợi hại, cứ tưởng Trung Chúng Thần Điện là giới hạn của chúng, giờ xem ra không phải rồi”.
Sắc mặt Cổ Bàn cực kỳ khó coi: “Ý huynh là điện Thần Minh này cũng là người của chúng?”
Diệp Quân gật đầu.
Cổ Bàn cứng đờ cả người.
Đi theo Diệp huynh này... có khi hơn ba trận đánh một ngày? Chẳng thực tế chút nào.
Đúng lúc này, một kết giới bí ẩn bỗng xuất hiện xung quanh họ, kết giới đó phong tỏa khu vực hai người đang đứng.
Thấy thế, Cổ Bàn trầm giọng nói: “Diệp huynh, huynh là sứ giả Thần Minh... lẽ nào chúng muốn làm phản sao?”
Diệp Quân lặng thinh, thật ra hắn cũng không hiểu, lẽ nào mấy tên này muốn làm phản thật sao?
Không đúng!
Diệp Quân bỗng nói: “Quân UI”
“Cuối cùng cũng nhận ra rồi à?”
Lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ phía sau hẳn.
Diệp Quân và Cổ Bàn quay lại nhìn, người đến không ai khác chính là Quân U, bên cạnh cô ta còn có một người bí ẩn mặc đồ đen, cả người người đồ đen được bao phủ bởi một chiếc áo choàng đen, giống như ma quỷ, vô cùng quái dị, nhưng Diệp Quân và Cổ Bàn hoàn toàn không cảm nhận được gã.
Diệp Quân nhìn Quân U nói: “Theo suy đoán của ta, cùng lắm thì cô có thể ảnh hưởng đến Trung Chúng Thần Điện, sở dĩ cô có thể ảnh hưởng đến họ là vì họ muốn thâu tóm Nam Chúng Thần Điện, nhưng không ngờ rằng cô thậm chí có thể ảnh hưởng đến điện Thần Minh”.
Quân U bật cười: “Khiến ngươi ngạc nhiên lắm đúng không?” “Không đúng”.
Diệp Quân lại nói: “Có lế điện Thần Minh không phải bị cô ảnh hưởng, sở dĩ điện Thần Minh nhắm vào ta chắc hẳn là bởi vì Mộ Dung... Theo ta suy đoán, vì điện Thần Minh biến mất quá lâu, thế nên bây giờ nội b‹ it tự Thần Minh đã nảy sinh những vấn đề nghiêm trọng, hay nói cách khác là bây giờ có rất nhiều phe phái trong trật tự nội bộ Thần Minh, mà Mộ Dung của Trung Chúng Thần Điện hẳn thuộc một phe phái nào đó, điện Thần Minh nhắm mục tiêu vào ta chỉ vì họ cùng phe với Trung Chúng Thần Điện. Còn cô thì..."
Nói rồi hắn híp mắt lại: “Chắc là cô còn có phân thận khác”.
Cổ Bàn nhìn Diệp Quân, vừa ngạc nhiên vừa bái phục.
Mẹ ơi!
Đầu óc của tên này thông minh thế...
Ở đằng xa, nụ cười trên môi Quân U dần biến mất, cô ta nhìn Diệp Quân:
“Không hổ là con trai của người từng được gọi là vua dựa dẫm mạnh nhất, rất thông minh”.
Nghe Quân U nói thế, Diệp Quân nhíu chặt mày, cảm thấy ngờ vực. “Bốp bốp!” Lúc này một tiếng vỗ tay bỗng vang lên từ ngoài cổng thành.
Diệp Quân và Cổ Bàn quay lại nhìn thì thấy một ông lão đang chậm rãi đi về phía cổng thành, ông lão mặc một bộ thần bào lộng lẫy, mặc dù râu và tóc đều bạc trắng nhưng trông rất có tinh thần.
Ông lão nhìn Diệp Quân, cười nói: “Ta tự giới thiệu, ta là điện chủ điện Thần Minh của điện Nam Thần Minh, tên là Hề Trọng”.
Tay phải Diệp Quân giơ ấn Thần Minh lên: “Thần Minh không nhận phải không?”
Hề Trọng nhìn ấn Thần Minh, cười nói: “Mặc dù ta không biết ngươi dùng cách nào mà có thể làm giả khí tức Thần Minh, nhưng ta có thể khẳng định ấn 'Thần Minh của ngươi là giả”.
Diệp Quân cười nói: “Lấy gì mà chắc chắn thế?”
Hề Trọng nói: “Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu biết nhiều về nền văn minh Thần Minh bọn ta, tất nhiên cũng có thể hiểu được, có một số việc cho dù là người trong nền văn minh Thần Minh cũng không biết nhiều chứ đừng nói là người ngoài. Vậy thì ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi có biết Thần Minh đã biến mất bao. lâu rồi không?”
Diệp Quân nhíu mày.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!