Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Mộ Dung ở bên ngoài tối sầm lại, ông ta nhận ra ngay cả “Tù trận Thần Minh” này cũng không thể nhốt được tu nữ Thần Minh quá lâu.
Y quay đầu nhìn sang một bên khác, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng, năm người đó phải nhanh chóng giết được hai người Diệp Quân.
Ở một bên khác.
Diệp Quân kéo Cổ Bàn chạy thật nhanh, nhưng họ không chạy loạn cả lên, mà chạy về hướng tu nữ cầm đao cong chỉ.
Đến điện Thần Minh của tinh hệ Thần Minh.
Thế nhưng họ không chạy được bao lâu thì có năm luồng khí tức khá mạnh bao vây lấy họ.
Diệp Quân sầm mặt.
Hắn xoay người lại nhìn, có năm cường giả đứng đó cách đó không xa, trên người họ toát ra khí tức cực kỳ đáng sợ, mặc dù không bằng Mộ Dung nhưng tuyệt đối là những người có cấp bậc đỉnh cấp trong cảnh giới Chủ Thần.
Sắc mặt Cổ Bàn ở bên cạnh Diệp Quân cũng tối sâm.
Diệp Quân nói: “Tiền bối”.
Tông Tín xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, Tông Tín nói: “Ta đánh ba người”.
Diệp Quân thầm thở phào: “Được”.
Diệp Quân nhìn Cổ Bàn: “Mỗi người một người”.
Cổ Bàn gật đầu: “Được”.
Nói rồi ông ta siết chặt hai tay lại, mặc dù không có thân xác nhưng khí tức. của ông ta vẫn rất mạnh.
Diệp Quân nói: “Đánh”.