Chử Lăng nhìn Tiêu Uyên: “Ta nhắc lại lần cuối cùng, hắn đang ở trên địa bàn của Nam Chúng Thần Điện ta, chỉ có Nam Chúng Thần Điện ta mới có quyền xử lí
hắn.”
Tiêu Uyên gắt gao nhìn Lăng Tiêu, không hề khoan nhượng: “Hôm nay ta phải mang hắn đi, hoặc là sống hoặc là chết.”
Chử Lăng gật đầu, ông ta mở lòng bàn tay ra.
Ầm!
Bất chợt, trong Chủ Thần Điện, một luồng ánh sáng đen bay thẳng lên trời, giây sau một chiếc ghế Chủ Thần bay lơ lửng trên bầu trời.
Chỉ thấy ghế Chủ Thần run rẩy, một tấm màn sáng quét xuống dưới.
Ầm!
Tại đây, tất cả cường giả Trung Chúng Thần Điện đều khom người lại, trên
người giống như có hàng chục nghìn ngọn núi lớn đè lên, cho dù là mấy người cường giả ở cảnh giới Chủ Thần cũng không thể tránh khỏi.
Tiêu Uyên cầm đầu chịu ảnh hưởng nặng nhất, lúc này xương cốt toàn thân đều kêu lên, gã không chỉ khom người xuống mà đầu gối của gã cũng đang từ từ cong lại.
Đây là đang muốn gã quỳ xuống!
Thường Vụ Chủ Thần!
Cường giả ở cấp bậc này, lại ở trong địa bàn của mình, cộng thêm ghế Chủ Thần của bản thân ông ta, đã không còn là vô địch cùng cảnh giới nữa rồi mà là chiến đấu vượt cấp!
Lãnh vực Chủ Thần!
Đây là quy tắc mà Thần Minh đặt ra!
Sắc mặt của Tiêu Uyên vô cùng khó coi, gã không muốn quỳ, gã điên cuồng giải phóng sức mạnh của mình để chống đỡ, nhưng đối mặt với lãnh vực Chủ Thần của Thường Vụ Chủ Thần ở trước mặt, gã lại chỉ có thể tuyệt vọng, hơn nữa nỗi tuyệt vọng này còn càng lúc càng lớn!
Gã hoàn toàn không thể làm gì! Đây chính là quan lớn một cấp đè chết người!
Chân gã từ từ cong lại, mà chính vào lúc gã hoàn toàn tuyệt vọng, một tiếng cười khẽ đột nhiên vang lên từ trong đất trời: “Chử Lăng, ông ỷ lớn ăn hiếp nhỏ như vậy thật không đúng mực.”
Dứt lời, một luồng sức mạnh êm dịu đỡ Tiêu Uyên sắp quỳ xuống đất lên, sức mạnh êm dịu đó vậy mà lại chống lại được lãnh vực Chủ Thần của Chử Lăng.
Ai nấy đều quay đầu lại nhìn, cách đó không xa, thời không rạn nứt, tiếp sau đó, một người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn, trên lưng đeo hộp trọng kiếm màu đen, ông ta chậm rãi đi tới, giống như một ngọn nói cao đổ xuống, tất cả mọi người đều cảm thấy một cảm giác áp bách đáng sợ.
Thấy người tới, Tiêu Uyên bèn chủ động quỳ xuống: “Tham kiến Quan chủ thần!”
Quan chủ thần!
'Trung Chúng Thần Điện cũng có bảy vị chủ thần, mà người trước mặt này là Quan Kiếm, xếp thứ ba trong số bảy bị chủ thần.
Quan Kiếm nhìn Chử Lăng, cười nói: “Chử Lăng, ta vốn tưởng đây là chuyện giữa các tiểu bối, lại không ngờ ông sẽ tự mình ra mặt, ông thế này có phần hạ thấp bản thân rồi.”
Chử Lăng bình tĩnh đáp: “Quan Kiếm, từ khi nào mà Trung Chúng Thần Điện ông có thể tùy ý khoa chân múa tay với Chúng Thần Điện khác rồi?”