Đi được một đoạn, Diệp Quân bỗng vươn tay ra: “Chẳng phải có phần thưởng sao?”
Tang Mi vỗ tay Diệp Quân: “Cho nợ trước vậy”. Mặt Diệp Quân tối sầm lại: “Này, cô chẳng thành thật gì cả”.
Tang Mi cười nói: “Những gì ngươi làm hơn cả dự tính của ta, khiến ta rất bất ngờ nên ta quyết định sẽ tặng cho ngươi phần thưởng cao hơn”.
Diệp Quân cảm thấy có hứng thú: “Cao hơn?”
Tang Mi gật đầu: “Phải, nhưng tạm thời không thể đưa cho ngươi, ngươi chưa thể cầm được”.
Diệp Quân nói: “Cô không đưa cho ta thử thì sao mà biết không cầm lên được?”
Tang Mi cười nói: “Ta tặng cho ngươi một phần thưởng nhỏ trước, sau đó một thời gian sau sẽ đưa cho ngươi phần thưởng lớn đó, thế nào?”
Diệp Quân hỏi: “Phần thưởng nhỏ gì?”
Tang Mi vỗ vai Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Đã đưa cho ngươi rồi”.
Nói rồi cô ta đi về phía đằng xa.
Diệp Quân mặt xám như tro, mình không phải bị lừa đó chứ?
Đi được một lúc, hai người gặp được Nam Tiêu.
Nam Tiêu dẫn Diệp Quân và Tang Mi đến một quán trà trông khá đơn giản, Nam Tiêu cười nói: “Diệp huynh, huynh giỏi thật, ta không ngờ chỉ huynh lại có thể làm cho nơi này náo nhiệt như vậy, chỉ là Tiểu Tháp của huynh...”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Không sao”.
Nam Tiêu gật đầu: “Cũng may nhờ có huynh đoán trước được, bảo ta tới đây giám sát trước, mẹ nó chứ, đám người bên ngoài đó đúng là lòng lang dạ sói, có người còn muốn mua nhà của người dân ở đây với giá rất thấp... thậm chí còn có người dùng cách đe dọa...”
Diệp Quân nói: “Huynh giải quyết thế nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!