Sau khi nói ra những lời gay gắt, Tang Mi mới nhận ra mình hơi đồi trụy, thế nên không nói nữa.
Diệp Quân còn đang suy tư.
Những lời Tang Mi nói khiến hắn nhận ra rất nhiều vấn đề, như cô ta đã nói, con người chắc chắn cảm thấy thoải mái nhất trong vùng an toàn của mình, không cần phải cầu tiến, học tập hay cố gắng, sống được ngày nào hay ngày đấy...
Bây giờ hắn có thể làm được.
Chỉ cần quay về vũ trụ Quan Huyên, lấy kiếm khí của cô cô ra để ở vũ trụ Quan Huyên, ai có thể làm gì được hắn?
Diệp Quân hắn là vô địch ở vũ trụ Quan Huyên,
Cũng không cần sợ bị cá lớn nuốt cá bé, cũng không cần sợ bị đánh hội đồng.
Chắc chắn là vô cùng thoải mái.
Nhưng... hẳn có thể trưởng thành không?
Chắc chắn là không thể, mặc dù kẻ thù bên ngoài mạnh hơn nhưng cũng đây cơ hội và thách thức với hẳn, một khi hắn chống đỡ được thì sẽ là một sự trưởng thành với hắn.
Nếu bản thân đã chọn ra ngoài khám phá, vậy thì nên làm được gì đó, không thể để bản thân chịu khổ, khó chịu xong rồi mà chẳng đạt được thành tựu gì.
Phải nói rằng hắn hơi nhớ chủ nhân Bút Đại Đạo.
Không có chủ nhân Bút Đại Đạo, không có kẻ thù đối địch đúng là nhàm chán.
Nghĩ đến đây, Diệp Quân bật cười, quay đầu nhìn sang Tang Mi bên cạnh, Tang Mi đã khôi phục bình thường, hắn cười nói: “Tang Mi cô nương, ta nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau, cô đang nằm trong quan tài... Tại sao thế?”
Nụ cười của Tang Mi biến mất, cô ta thở dài: “Ta bị ốm”.
Diệp Quân hơi ngờ vực: “Ốm rồi?”
Tang Mi gật đầu: “Sơ suất nên bị ốm”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!