Tang Mi nhìn thoáng qua thời không, cười nói: “Thời không của ngươi trôi qua chậm khoảng gấp đôi so với thời không bình thường, kém xa thời không của cô cô ngươi. Nhưng đây là của chính ngươi, điều này rất có ý nghĩa, vì thế là một chuyện rất giỏi”.
Được Tang Mi công nhận như thế, Diệp Quân bật cười.
Tang Mi lại nói: “Ta nhìn thử thì thấy sức chiến đấu hiện tại của ngươi, ngươi chắc chắn là sự tồn tại vô địch dưới chủ thần, nếu gặp được chủ thần, cộng thêm đạo thời không Diên Trì của ngươi hẳn là có thể không phân thắng bại với đối phương”.
Diệp Quân hỏi: “Cộng thêm kiếm Thanh Huyên của ta thì sao?”
Tang Mi cười nói: “Chủ Thần bình thường chắc không phải là đối thủ của ngươi, dù sao hiện tại ngươi đã học được cách mượn thời gian để áp chế... Đại Đạo thế gian này vượt xa các cường giả cảnh giới Chủ Thần, tất nhiên với vài cường giả cảnh giới Chủ Thần đặc biệt, ngươi vẫn phải cẩn thận...”
Diệp Quân gật đầu. Tang Mi nói: “Đi thôi, chúng ta vừa đi vừa nói”. Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Hai người đi ra ngoài, lúc sắp ra khỏi phủ, Lão Kỷ xuất hiện trước mặt họ, Lão Kỷ nói: “Hai vị muốn ra ngoài sao?”
Tang Mi gật đầu: “Ù”.
Lão Kỷ nói: “Diệp công tử, cô nương, bây giờ bên ngoài không an toàn...”
Tang Mi cười nói: “Ông lão đừng lo, Thần Minh sẽ bảo hộ bọn ta”. Nói rồi cô ta kéo Diệp Quân chạy ra ngoài.
Lão Kỷ ngơ ngác: “Thần Minh... thế mà các ngươi cũng tin à, hai người thành thật quá...”
Một lúc sau, Lão Kỷ vội nói: “Người đâu, mau đi theo bảo vệ bọn họ”.
Chẳng mấy chốc trong tối đã có cường giả đi theo.
Trên đường đi, Tang Mi nói: “Ta phải nhắc nhở ngươi, mặc dù thực lực hiện tại của ngươi đã rất tốt, nhưng cũng đừng coi thường Chủ Thần, sức mạnh tín ngưỡng mà Chủ Thần sở hữu không phải là thứ các Thần cao cấp bên dưới có thể so sánh, nhất là những Chủ Thần có chức vụ chính thức, họ còn có những thần khí đặc biệt, chẳng hạn như ghế chủ thần của vị Chủ Thần đó, thứ đó chỉ mạnh hơn mệnh khí... Thế nên, nếu ngươi đang giao đấu với Chủ Thần thì tốt nhất sử dụng luôn con át chủ bài, đánh cho họ mất cảnh giác”.
Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi, bây giờ ta vẫn chưa mạnh lắm”.
Tang Mi nhìn hắn, cười nói: “Ở đây, với độ tuổi của ngươi thì sức chiến đấu này đã xem là nghịch thiên rồi”.
Diệp Quân cười gượng: “Nhưng kẻ thù của ta luôn không tầm thường”. Tang Mi nói: “Thật ra đây là một chuyện tốt”.
Diệp Quân quay đầu sang nhìn Tang Mi, khó hiểu: “Chuyện tốt?”
Tang Mi gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân đầy ngờ vực: “Chuyện này...”
Tang Mi cười nói: “Ta từng nghiên cứu về trật tự, cũng chính là chúng sinh, thật ra trật tự là chúng sinh. Ta nghiên cứu thì phát hiện tất cả chúng sinh đều sẽ trải qua ba vùng trong cuộc đời, đó là vùng an toàn, vùng hoảng sợ, vùng đắc đạo. Vùng an toàn, nói một cách đơn giản là làm những gì ngươi quen thuộc đây ngươi chỉ có thể nâng cao kiến thức và kỹ năng của mình, làm những việc đơn giản hàng ngày mà không gặp bất kỳ khó khăn nào, bản thân ngươi cũng không yêu cầu giúp đỡ... Đa số chúng sinh sế luôn dừng ở mức độ này khi làm việc”.
Diệp Quân lặng thỉnh rồi nói: “Vùng hoảng sợ thì sao?”
Tang Mi lấy một quả trái cây từ trong túi ra, cắn một miếng, sau đó nói: “Vùng hoảng sợ là tham vọng, ngươi không chịu chấp nhận hiện trạng, muốn tiến xa hơn, mà muốn tiến xa hơn thì phải rời khỏi vùng an toàn để học được kiến thức mới. Nếu muốn học kiến thức mới thì sẽ rất “đau khổ”, vì những thứ ngươi muốn làm không những là làm những việc mình không giỏi mà còn có thể làm những việc mà ngươi không hiểu chút nào, kiến thức ở đây không chỉ vượt quá giới hạn của ngươi, thứ ngươi chịu đựng cũng không phải là những gì ngươi có thể so sánh với vùng an toàn của mình...”
Nói đến đây, cô ta nhìn Diệp Quân: “Hiện tại ngươi đang ở trong vùng này, rất đau khổ, vì những gì ngươi đang chịu đựng không phải là thứ ngươi nên chịu đựng bây giờ, nhưng có thể chính ngươi cũng sẽ không nhận ra, một khi vượt qua nó, ngươi sẽ được tái sinh... Sau một thời gian nhìn lại, ngươi sẽ thấy những khó khăn và kẻ thù mà ngươi gặp phải bây giờ đều có thể cho qua bằng một nụ cười... Đây là sự trưởng thành”.
Diệp Quân im lặng một chốc rồi nói: “Vùng đắc đạo thì sao?” Tang Mi cười nói: “Cách ngươi hiện tại còn rất xa..."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!