Trong tinh không, người phụ nữ váy trắng cách tinh hà vô tận nhìn Tang Mi, sau đó xoay người đi về phía xa.
Còn có một người đàn ông áo trắng ở bên cạnh bà ấy.
Người đàn ông áo trắng cũng quay lại nhìn, sau đó cười nói: “Cô nương này là một người rất lợi hại”.
Người phụ nữ váy trắng không nói gì.
Người đàn ông áo trắng quay sang nhìn người phụ nữ váy trắng: “Thanh Nhị, muội thấy sao?”
Người phụ nữ váy trắng nói: “Ca, huynh nói cái gì cũng đúng”.
Người đàn ông áo trắng bật cười, sau đó nói: “Lần đầu nhìn thấy người có thể kiềm chế bản thân, người như vậy là một kẻ tàn nhẫn”.
Người phụ nữ váy trắng không nói gì.
Người đàn ông áo trắng nói: “Thanh Nhi, muội đừng thế... làm thế ta hệt như. kẻ ngốc, nói gì cũng được”.
Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói: “Nói dối thì không muốn, nói thật lại sợ làm hại đến huynh”.
Người đàn ông áo trắng: Người phụ nữ váy trắng nói: “Cô ta đến giết Tiểu Quân”. Người đàn ông áo trắng híp mắt.
Người phụ nữ váy trắng nhìn ông ấy, dịu giọng nhắc: “Ràng buộc trật tự bằng trật tự...”
Người đàn ông áo trắng sửng sốt, sau đó quay đi khẽ nói: “Thì ra là thế, cô nương này thật sự có sáng tạo... Phải xem Tiểu Quân nhà chúng ta có xứng đáng với người khác hay không”.
Người phụ nữ váy trắng gật đầu.
Người đàn ông áo trắng nói: thì phải xem bản thân ông ta”.
Có thể đánh bại được chủ nhân Bút Đại Đạo... Nói rồi ông ấy nhìn người phụ nữ váy trắng: “Thanh Nhi, huynh phá được bao. nhiêu vòng?” Người phụ nữ váy trắng nói: “Không hỏi, có thể không?” Người đàn ông áo trắng khó hiểu: “Tại sao?” Người phụ nữ váy trắng nói: “Sợ làm huynh sốc”. Người đàn ông áo trắng: “...”
Một lúc sau, người đàn ông áo trắng lại nói: “Thanh Nhi, muội để lại một tia kiếm khó cho người đó...”
Người phụ nữ váy trắng nói: “Đó là một bài khảo sát...”
“Ta hiểu rồi”.
Trong cửa hàng, Diệp Quân thấy Tang Mi thu hồi ánh mắt, đang nói gì đó thì lúc này, cô gái nhà họ Quân trước đó bỗng bước nhanh đến, trong tay cô ta ôm một chiếc hộp, cô ta đưa chiếc hộp đến trước mặt Tang Mi, mỉm cười nói: “Cô nương, đây là Bất Khí công tử bọn ta tặng cho cô, mong cô nhận cho”.
Diệp Quân nhìn chiếc hộp, bên trong là một thần vật, chính là thứ mà họ từng thấy trước đó: đá bảy màu.