Nam Tiêu có phủ đệ riêng của mình ở thành Chúng Thần, hơn nữa còn rất lớn, Nam Tiêu dẫn Diệp Quân đi thẳng về phủ đệ của mình, sau khi sắp xếp cho. Diệp Quân xong, y chuyển hết sách vở trong phủ đến viện của Diệp Quân theo ý của hắn.
Nam Tiêu cười nói: “Diệp huynh, tất cả sách đều ở đây rồi”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Nam huynh, thế này thì sao? Chúng ta âm thầm coi nhau như huynh đệ, nhưng khi có người ngoài thì ta gọi huynh là đại nhân, như thế có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái”.
Nam Tiêu nhìn Diệp Quân, thâm nghĩ người này còn trẻ nhưng cách làm người gì đó đều rất lão luyện.
Y không từ chối, chỉ gật đầu: “Được, vậy bình thường chúng ta gọi nhau là huynh đệ”.
Diệp Quân cười: “Được”.
Nam Tiêu cười nói: “Huynh có chuyện gì thì có thể dặn dò với người làm của †a bất cứ lúc nào, ta phải báo cáo công việc, có thể sẽ về muộn một chút”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Sau khi Nam Tiêu rời đi, Diệp Quân bắt đầu đọc những cuốn sách đó.
Hắn cần phải hiểu rõ hơn về vực Chúng Thần này và nền văn minh “ý chí Thần Minh”, mỗi nền văn minh hùng mạnh đều phải có những điểm đặc biệt, điều hắn cần làm bây giờ không phải là chinh phục từng nền văn minh vũ trụ, mà là nên học hỏi từ các nền văn minh xuất sắc khác, sau đó sử dụng nó để hoàn thiện nền văn minh của mình.
Hiện giờ vũ trụ Quan Huyên cũng không nên tiếp tục mở rộng nữa, mà nên phát triển vững vàng.
Sau khi chuẩn bị, Nam Tiêu đến điện chủ thần.
Mỗi vị chủ thần trong số bảy vị chủ thần đều có thần điện của riêng mình, thần điện mà y đến lần này là thần điện của Thường Vụ Chủ.
Cấp bậc của bảy vị chủ thần đều giống nhau nhưng quyền lợi lại khác nhau. Trong đó, người có quyền lợi lớn nhất là chủ Thường Vụ Thần, cũng là trợ lý của Thần Điện Chủ, ông ta có quyền lợi hơn những vị chủ thần khác, tất cả các vị
thần cao cấp ở bên dưới đều do ông ta phụ trách.
Sau khi vào điện chủ Thường Vụ Thần, Nam Tiêu có cảm giác trống rỗng, cả đại điện rất trống trải và rộng lớn, cuối tâm mắt y chỉ có một chiếc ghế thần.
Ghế chủ thần! Đây cũng không phải là vật bình thường, mà là thần khí siêu cấp.
Một vị chủ thần ngồi trên ghế chủ thần của mình, thực lực người đó phát huy mạnh hơn các cường giả cùng cảnh giới ít nhất mười lần.
Người ta hay gọi là: Sức mạnh của quan viên.
Nam Tiêu cung kính chào ghế thần đó, sau đó bắt đầu báo cáo công việc năm nay.
Tất nhiên, y đã che giấu chuyện bên Đế Vực, nhất là chuyện về cái chết của chủ thần đó, y đều che giấu.
Chỉ nói gặp được vài dị đoan ở bên đó, nhưng đều đã giải quyết hết rồi.
Sau khi báo cáo xong, y đợi một chút, không có lời đáp lại.
Nam Tiêu im lặng một lát, mới nói: “Thường Vụ Chủ Thần, thuộc hạ còn có một việc nữa, thuộc hạ được biết cấp trên đề cử ta làm chủ thần mới, thuộc hạ vô cùng biết ơn các vị chủ thần đã công nhận thuộc hạ như thế, nhưng sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, ta quyết định từ bỏ quyền được đề cử”.
Im lặng một lúc, một giọng nói bỗng vang lên: “Tại sao?”
Nam Tiêu nói: “Quyết định của thuộc hạ không phải là nhất thời mà sau khi xem xét toàn diện về sự phát triển cá nhân của ta, sự ổn định của Chúng Thần Điện và lợi ích của Chúng Thần Điện, hiện giờ xét về thành tích chung của Nam Chúng Thần Điện, vẫn có sự cách biệt với các Chúng Thần Điện khác, hơn nữa còn có một vị chủ thần vừa chết, lúc này nếu có nội chiến thì sẽ vô cùng bất lợi cho Chúng Điện Thần chúng ta. Hơn nữa, thuộc hạ chỉ muốn làm tốt công việc của mình, quả thật không muốn bị cuốn vào bất kỳ cuộc tranh đấu nào cả, thế nên vì bản thân, vì Chúng Thần Điện, thuộc hạ sẵn sàng rút khỏi cuộc tranh cử chủ thần”.
Đại điện rơi vào im lặng một lúc, giọng nói đó lại vang lên: “Ta biết ngươi lo lắng, ta sẽ xem xét chuyện này, ngươi ra ngoài đi”.
Nam Tiêu cung kính chào, sau đó đi ra ngoài. Lúc ra ngoài, khóe mắt y liếc nhìn xung quanh. Trong điện này có quan viên ghi chép, vì là việc công nên phải ghi chép lại.
Y biết không lâu nữa, bên ngoài sẽ biết chuyện y muốn rút khỏi cuộc tranh cử “chủ thần”.
Sau khi rời khỏi đại điện, Nam Tiêu nhìn ra ngoài, y hít sâu một hơi, y không nắm chắc hoàn toàn với suy đoán của Diệp Quân.
Nếu y rút lui, ngược lại cho hai tên kia cơ hội, thì y cảm thấy rất đau lòng.
Ít nhất trong một ngàn năm sau này, y không có cơ hội phát triển thêm một bước nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!