Diệp Quân mỉm cười nói: "Cô nương, ta tên Diệp Quân, người cứu cô là đại bá của ta...”
Cô gái chậm rãi ngồi dậy, cô ta nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng ánh mắt rơi vào Tiêu Dao Kiếm Tu, cô ta ngạc nhiên thốt lên: "Quả là một kiếm tu mạnh mẽ...”
Tiêu Dao Kiếm Tu bật cười: “Cô cũng vậy”.
Rồi quay sang nói với Diệp Quân: “Tiểu tử, nhớ bảo trọng”.
Sau đó ông ngự kiếm biến mất.
Thấy Tiêu Dao Kiếm Tu đi rồi, Diệp Quân lại hỏi cô gái: “Cô nương... cô có biết cô là ai không?”
Cô gái nhoẻn cười: “Đương nhiên là biết chứ, ta là Chủ...”
Bỗng cô ta dừng lại, nhíu mày hồi lâu mới nói: “Ta nhớ rồi, tên thật của ta là Tang Mi”.
Diệp Quân lại hỏi: “Cô từ đâu đến?” Tang Mi: “.... Dinh thự... Thần Châu”. Diệp Quân bày ra vẻ khó hiểu.
Tang Mi cười: “Ngươi chưa nghe qua cũng đúng, tại vì nơi đó ở rất rất xa nơi này, gần như không ai biết cả”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi: “Cô bôn ba bên ngoài lâu như vậy, chắc là nhớ nhà lắm?”
Gô gái lắc đầu nguầy nguậy: “Không hề, một chút cũng không”. Diệp Quân khó hiểu: “Vì sao?"
Tang Mi thở dài: “Cãi nhau với người nhà ấy mà”.
Diệp Quân chần chừ: “Cãi nhau... có to lắm không?”
Tang Mi gật gật: “To đùng”.
Diệp Quân rơi vào im lặng.
Tang Mi bỗng mở to mắt: “Ngươi sợ ta làm liên lụy đến ngươi à?”
Diệp Quân vội chữa: “Nào có! Ta và cô không quen không biết, cô cãi nhau với người nhà kiểu gì cũng không liên quan tới ta được, đúng không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!